Nữ Phụ: Cô Ấy Không Online


Sát thủ Bách Lý Lâu kéo tới, đây chỉ là lượt đầu tiên, có một mở đầu, sát thủ thế lực khác cũng lục tục tới không ít, hết đợt này đến đợt kia, tựa như vĩnh viễn cũng sẽ không ngừng nghỉ.
Hồng Đậu phế võ công người ta đến chán rồi, nàng cũng không biết từ khi nào mình liền có danh hiệu “oán nữ thù”, nghe danh hiệu này liền khiến người ta cảm thấy nàng là một oán phụ, trên thực tế, trên giang hồ cũng thật sự truyền nhau như vậy.
Hồng Đậu không thích danh hiệu này, nhưng nàng cũng không có cách nào, chỉ là khi đối mặt với làn sóng sát thủ tiếp theo, nàng xuống tay lại tàn nhẫn hơn một chút.
Chỉ khổ cho La Nhất Bảo, lần nào hắn cũng phải dọn dẹp hiện trường, trước đây Hồng Đậu chỉ phế võ công mấy người kia, hắn có thể dùng một chậu nước lạnh hắt tỉnh bọn họ, lại để bọn họ tự mình đi ra ngoài, nhưng hiện tại Hồng Đậu còn muốn đánh gãy chân người ta, vì thế La Nhất Bảo chỉ có thể lần lượt khiêng những người này ra ngoài, đã nhiều ngày nay lượng công việc quá lớn, hắn ngay cả thời gian thở ngắn than dài cũng không còn.
Mà hiện tại, Hồng Đậu đang giúp Ôn Diễn lau thân mình, nàng vừa cởi bỏ y phục của Ôn Diễn, vừa không khách khí nói: “Ôn Diễn, ta còn lâu mới tin ngươi sẽ cứ ngủ mãi như vậy.

Đương nhiên, ngươi có thể cứ như vậy mà ngủ, nếu không chờ ngươi tỉnh lại, ta tuyệt đối sẽ hung hăng đánh ngươi một trận, trút hết bực tức trước đó của ta!”
Lời tuy tàn nhẫn, nhưng tay Hồng Đậu cầm khăn lông ấm chà lau ngực Ôn Diễn lại rất mềm nhẹ.

“Ôn Diễn à Ôn Diễn, ở bên ngươi lâu như vậy, ta cũng coi như có chút hiểu ngươi.” Hồng Đậu vươn một ngón tay, chọc chọc mặt Ôn Diễn.

Hắn đã ngủ rồi, chỉ có thể bị động để người ta đùa giỡn, trong lúc nhất thời, nàng cũng cảm thấy như vậy vẫn rất thú vị.

Nàng lẩm bẩm nói: “Tuy nói chính Du Tử Tức tung tin ngươi là Ôn tiên sinh ra ngoài, nhưng người giang hồ có thù oán với ngươi vậy mà lại đều nhân lúc ngươi mất đi năng lực hành động mà tìm tới.

Ta đoán...!chuyện thân thể ngươi sẽ ra vấn đề, là do chính ngươi tung tin ra đúng không.”
Nàng dường như có thể tưởng tượng, nếu hắn còn tỉnh, chắc chắn cười hỏi nàng, “Vì sao Hồng Đậu lại hỏi điều này?”
“Vì sao đây?” Hồng Đậu nỉ non, “Bởi vì ngươi biết, ta không cách nào nhìn ngươi chết, cho nên ta cũng không cách nào dẫn theo Nam Quốc không quan tâm mà rời đi, vì thế...!ta cũng chỉ có thể ở lại.


Ôn Diễn, ngươi quả nhiên giỏi thủ đoạn nha, cho dù ngươi không thể nói chuyện, cũng vẫn ép ta đưa ra lựa chọn như thế.”
Ôn Diễn hôn mê, rất nhiều người đều sẽ suy đoán, Hồng Đậu là rốt cuộc lựa chọn giết hắn hay lựa chọn ở bên hắn, nhưng rất ít người nghĩ đến lựa chọn thứ ba, rằng nàng sẽ ôm Nam Quốc rời khỏi nơi này.
Đáng tiếc chính là, nàng vẫn như cũ không cách nào rời đi, bất luận có phải Ôn Diễn tự mình tung tin ra hay không, nhưng tình huống hiện tại chính là như thế, kẻ thù của hắn từng bước tìm tới cửa, chỉ dựa vào La Nhất Bảo thì nhất định sẽ không cách nào bảo vệ Ôn Diễn an toàn, mà Hồng Đậu cũng không thể nghĩ ra được, người như Ôn Diễn sẽ còn có ai đáng tin, có thể nguyện ý bảo vệ hắn nữa.
Nên tới cuối cùng, nhiệm vụ bảo vệ hắn liền chỉ có thể đặt lên đầu nàng.
Ai bảo nàng chính là một người dễ mềm lòng như vậy đây?
Hồng Đậu bỗng nhiên nhớ tới ngày tháng trước kia, khi nàng còn không biết Ôn Diễn chính là A Miên, giữa nàng và hắn rõ ràng không tồn tại vực sâu khó có thể vượt qua như vậy.

Nàng không nghĩ ra nổi, nàng đã sai sao?
Nếu không phải nàng đã sai, vì sao nàng lại phải rơi vào bước đường hiện giờ?
Điều này cũng thật không công bằng.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui