Đám đông hừng hực khí thế, hùng hổ kéo nhau đi theo sau cặp đôi "oan gia".
Diệp Tiếu cũng trà trộn vào đám người, tiếp tục hóng drama.
Phòng y tế.
Bùi Việt đạp cửa cái rầm, gào lên: "Bác sĩ, cứu Băng Đồng, mau cứu Băng Đồng!"
Nữ bác sĩ xinh đẹp đang khám bệnh cho bệnh nhân giật bắn mình, ngơ ngác nhìn Bùi Việt.
"Nhanh lên!" Bùi Việt gầm gừ, "Nếu Băng Đồng có mệnh hệ gì, tôi sẽ không tha cho cô đâu!"
Nữ bác sĩ nhíu mày.
Vết thương của Diệp Băng Đồng nhìn không nghiêm trọng lắm, nhưng cô ta bất tỉnh, mặt mày xanh xao, cần phải xử lý ngay.
Dù sao cũng là cứu người, nữ bác sĩ cũng chẳng muốn đôi co với Bùi Việt, lạnh lùng nói: "La hét gì! Đặt người lên giường trước đã!"
Bùi Việt cố gắng kìm nén cơn giận, nhẹ nhàng đặt Diệp Băng Đồng lên giường, vẻ mặt đầy đau khổ.
Anh ta tự trách bản thân, vừa rồi sao lại như kẻ mất trí, làm Diệp Băng Đồng bị thương.
Nữ bác sĩ kiểm tra qua, nói: "Vết thương không sao, băng bó lại là được.
Nhưng mà, dù sao cũng bị thương ở đầu, tốt nhất là nên đến bệnh viện kiểm tra kỹ càng."
"Sao cô không kiểm tra cho cô ấy!" Bùi Việt sốt ruột, "Trì hoãn thêm phút nào, Băng Đồng sẽ càng nguy hiểm."
Nữ bác sĩ nhìn Bùi Việt bằng ánh mắt khó hiểu: "Xin lỗi, ở đây không có thiết bị để kiểm tra."
Chẳng lẽ cô ta muốn Diệp Băng Đồng gặp chuyện chẳng may hay sao?
Sắc mặt Bùi Việt càng thêm khó coi, nghiến răng nói: "Vậy thì mau băng bó cho cô ấy đi!"
Nữ bác sĩ im lặng, nhanh chóng băng bó vết thương cho Diệp Băng Đồng.
Lúc Bùi Việt bế Diệp Băng Đồng ra ngoài, liếc mắt một cái đã thấy Diệp Tiếu đang hóng hớt trong đám đông, không nhịn được quát: "Diệp Tiếu! Đây là em gái cô, cô ấy bị thương, vậy mà cô còn ở đây xem náo nhiệt!"
Bị gọi tên, Diệp Tiếu chớp chớp mắt, vẻ mặt vô tội.
"Anh nhìn nhầm rồi, tôi xem náo nhiệt gì chứ? Tôi còn muốn hỏi anh đấy! Không phải Diệp Băng Đồng đang ở cùng anh sao? Sao cô ta lại bị thương? Chẳng lẽ anh không định cho nhà họ Diệp chúng tôi một lời giải thích?"
Bùi Việt tái mặt.
Diệp Tiếu vội vàng nói: "Anh đừng hòng chối cãi! Băng Đồng nấn ná không chịu đi, tôi đã sớm nhìn ra cô ta đang đợi anh.
Sau khi tôi đi, trong phòng học chỉ còn lại hai người! Nhất định là anh đã làm gì em gái tôi!"
Diệp Tiếu lớn tiếng trách cứ, mọi người xung quanh bắt đầu xì xào bàn tán, chỉ trỏ về phía Bùi Việt.
Mặt Bùi Việt đỏ bừng, lắp bắp: "Không phải tôi! Tôi không làm gì cả!"
Lúc này, anh ta hoàn toàn quên mất nữ chính đang bị thương nằm trong lòng, chỉ muốn gột sạch mọi nghi ngờ.
Diệp Tiếu lắc đầu.
Diệp Băng Đồng và Bùi Việt bây giờ chỉ mới chớm nở tình cảm, còn lâu mới có thể khắc cốt ghi tâm như sau này.
Diệp Băng Đồng sẽ phủ nhận quan hệ với Bùi Việt trước mặt mọi người, Bùi Việt cũng sẽ vội vàng phủ nhận, thậm chí còn lơ là Diệp Băng Đồng.
Nếu như không có sự ngăn cản của gia đình hai bên, đoạn tình cảm này có lẽ sẽ chẳng thể nào lâu dài được.
Hai người này vốn dĩ là hai thế giới khác biệt.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...