Nữ Phụ Ác Độc Cười Với Ta

Long Thu mang Đào Nhiên tới chỗ ở của mình, căn hộ ba phòng ngủ một phòng khách ở tiểu khu cao cấp chỉ có một mình Long Thu cư ngụ. Đào Nhiên có chút khẩn trương, lắp bắp nói: "Chỉ một mình cô thôi sao? Cha mẹ cô không ở chung sao?"

Long Thu cầm ly rót nước, nói: "Vì sao cậu lại cảm thấy, cha mẹ tôi sẽ cùng tôi ở trong căn nhà chật hẹp như vậy?"

"..." Vì bần cùng.

Long Thu ngồi đối diện Đào Nhiên, bắt bẻ quan sát hắn, "Cậu thường ngày mặc loại y phục này?"

"Đúng vậy." Đào Nhiên nhìn mình một thân trang phục trên dưới cả người tổng cộng chừng hơn hai trăm khối tiền, nói: "Làm sao?"

"Vừa xấu xí, vừa bủn xỉn, ngày mai tôi cho cậu phối hợp một nhà tạo hình." Long Thu cầm điện thoại di động lên bắt đầu ấn, "Đúng rồi, cậu ở chỗ nào?"

Đào Nhiên báo địa chỉ, một lát sau Long Thu ngẩng đầu nói: "Tại sao tôi xác định vị trí không được?"

"Bởi vì, nơi đó là phòng thuê của khu nhà vi phạm luật quy hoạch của thành nội."

Long Thu bĩnh tình nhìn Đào Nhiên mấy giây, sau đó ném cho hắn một cái chìa khóa, "Bắt đầu từ hôm nay cậu cứ ở nơi này."

"Vậy thì ngại lắm." Đào Nhiên cầm chìa khóa xấu hổ nói: "Bây giờ đã bắt đầu cuộc sống bao dưỡng sao?"

Long Thu liếc mắt khinh bỉ nói: "Bắt đầu từ hôm nay, tôi sẽ đem cậu đóng gói thành một thanh niên chất lượng tốt anh tuấn trẻ tuổi có giáo dưỡng có thân phận địa vị, hơn nữa sẽ sử dụng tài nguyên công ty lăng xê cậu nổi tiếng, mà cậu chỉ cần giúp tôi một chuyện nhỏ."

"Giúp cái gì?"

"Đi đem bạn học cao trung Thôi Hiểu kia của cậu đuổi tới tay." Long Thu cười nói: "Hơn nữa chuyện này trời biết cậu biết tôi biết, tuyệt đối không thể để cho người thứ ba biết, nếu không tôi nhất định sẽ cho cậu chết rất thảm, tôi nói được làm được."

Đào Nhiên chà xát ngón tay, hỏi: "Tôi có thể hỏi tại sao không?"


Long Thu: "Không thể."

"Cô muốn cướp bạn trai nàng sao? Nếu đúng như vậy tôi cảm thấy có thể không cần, cô ưu tú như vậy nam nhân loại nào không có, tại sao phải cướp bạn trai người khác đây? Nếu cô phóng xa tầm mắt, phải biết trên đời này nam nhân ngàn vạn..."

"Đủ rồi!" Long Thu cắt đứt Đào Nhiên, "Tôi đi đây, ngày mai sẽ có người đến tìm cậu, nếu cậu dám đổi ý, vậy thì trừng phạt không chỉ là ngang mức độ tuyết tàng thôi đâu."

Long Thu mang giày cao gót giống như chim khổng tước kiêu ngạo rời khỏi, Đào Nhiên ôm gối ôm nói: "Tiểu Mỹ, nhiệm vụ chúng ta rất gian nan a."

Tiểu Mỹ giãy dụa thân thể tròn vo chui vào ngực Đào Nhiên.

"Ký chủ không được nản lòng nhụt chí, ngươi đã thành công đến gần Long Thu, đây là một tiến bộ to lớn. Không tích lũy nửa bước không thể đi ngàn dặm, không tích lũy dòng chảy nhỏ không thể gom thành biển lớn..."

Ngày hôm sau Đào Nhiên đang huấn luyện chung cùng các thành viên khác trong phòng tập, Tổng quản bộ nhân sự đột nhiên giá lâm, thần binh trên trời hạ xuống mang Đào Nhiên đi. Lão sư vũ đạo và các thành viên đều sợ ngây người, tiểu tử này có thể xem như tư chất kém cỏi nhất, là cái gì làm cho hắn đột nhiên được cao tầng nhìn trúng?

Một thành viên không phục nói: "Dựa vào cái gì chúng ta còn phải cực khổ huấn luyện, hắn đã nhanh như vậy có cơ hội? Chúng ta nơi nào so hắn kém?"

Từ sau sự kiện trái táo nhỏ lúc phỏng vấn, lão huynh nhà xí Hạng Sở đối với Đào Nhiên luôn có một loại cảm giác bỗng dưng kính sợ, lúc này hắn thành thật nói: "Mặt chúng ta không sánh bằng hắn."

"Đờ má!"

"Cái thế giới xem mặt bắt hình dong này!"

Tổng quản nhân sự dẫn Đào Nhiên vừa đi vừa nói: "Long tổng an bài cho cậu một người đại diện thâm niên, nhà tạo hình cũng đang chờ, chưa kể còn có vai nam chính của một bộ đại chế tác dành cho cậu. Cơ hội hiếm có, cậu phải vững vàng nắm chắc."

"Ồ, được." Đào Nhiên gật đầu một cái, hắn cùng tổng quản nhân sự ở trong thang máy, nói không căng thẳng là giả. Phải diễn xuất aiz, không biết đạo diễn hung dữ hay không.


Thang máy dừng lại ở tầng 22, tổng quản nhân sự đem Đào Nhiên tới một gian phòng trang điểm. Hướng về một nam nhân tóc dài bên trong nói: "Hắn chính là Đào Nhiên."

Nam nhân tóc dài uốn éo thân hình như rắn nước nhìn Đào Nhiên từ trên xuống dưới, sau đó đánh tay cái tách nói: "Tiểu tử rất xinh đẹp, Long tổng làm nghiêm trọng như vậy, ta còn tưởng nàng muốn nhét cho ta một người xấu xí."

"Xin chào, Đào Nhiên." Nam nhân rắn nước tóc dài đưa tay về phía Đào Nhiên, "Tôi là người đại diện của cậu, tôi tên Tony."

Đào Nhiên bắt tay, "Xin chào, xin chỉ giáo nhiều hơn."

Tony hướng Đào Nhiên ném một ánh mắt quyến rũ, Đào Nhiên rõ ràng cảm giác được ngón tay hắn ở lòng bàn tay mình nhẹ nhàng gãi một chút. Mẹ ôi, nổi da gà ra, ta không thích xà tinh nam.

Sau khi tổng quản nhân sự đi, Tony dùng một loại ánh mắt làm da đầu tê dại nhìn Đào Nhiên cười, "Thân ái, cậu mặc đồ này thật là tệ hại. Đến đây, để cho nhà tạo hình giúp cậu lột xác."

Một sinh viên mới tốt nghiệp nghèo không tiền không thế, y phục phối hợp thuận mắt đã rất tốt rồi, nói gì đến ăn mặc. Tony đem Đào Nhiên đè xuống ghế để cho thợ làm tóc thiết kế kiểu tóc cho hắn, sau đó ở một bên cùng nhà tạo hình thảo luận xem nên cho Đào Nhiên mặc quần áo gì.

Đào Nhiên loáng thoáng nghe được cái gì lộ lưng cái gì V sâu cái gì hấp dẫn, đây là đang chọn y phục cho nam nhân sao? Đào Nhiên tuy rằng nội tâm là nữ nhân, nhưng hắn cũng không nghĩ lấy thân phận nam nhân làm một đại lão giả nữ trang a. Không biết thương lượng cái gì, thời điểm nhuộm tóc Tony tiến tới bên tai Đào Nhiên nói: "Cậu và Long tổng là thân thích sao?"

Đào Nhiên có chút mệt rã rời nói: "Nàng sẽ có thân thích nghèo kiết hủ lậu như vậy sao?"

"Vậy cũng phải." Tony nhìn Đào Nhiên từ trên xuống dưới, mắt lộ vẻ tán thưởng nói: "Một nữ nhân thưởng thức một nam nhân, là một chuyện vô cùng bình thường. Ý, đang suy nghĩ gì đây ta, Long tổng cuối cùng không chịu được cô đơn rồi sao?"

Đào Nhiên: "..."

"Không thể không nói ánh mắt Long tổng rất tốt." Tony thèm thuồng nói: "Nếu như để anh phát hiện cậu trước, anh cũng đã không nhịn được muốn thu cậu vào tay rồi."


Đào Nhiên bị Tony làm cho đầu đầy mồ hôi, Tony nói: "Cậu hiện tại ở đâu?"

Đào Nhiên báo một cái địa chỉ, Tony trong nháy mắt trợn to hai mắt, "Là nhà Long tổng?"

"Ách..." Vì để tránh cho hiểu lầm không cần thiết, Đào Nhiên giải thích: "Nói chính xác là một căn nhà bên ngoài của Long tổng."

"Kim ốc tàng kiều!" Tony thét một tiếng chói tai, "Đều đã ở chung rồi? Tin tức này quá kinh bạo, ta sắp không khống chế được mình rồi!"

Đào Nhiên bị hắn đến gần lỗ tai thét chói tai một tiếng chấn cho đầu vo ve, hắn thầm hỏi gấu trúc Tiểu Mỹ: "Người này là chuyện gì xảy ra? Giống như bị bệnh thần kinh."

Tiểu Mỹ bình tĩnh nói: "Người này là kiểu mẫu phóng đãng tao thụ(*) điển hình, có thể làm đối tượng công lược, ta đã quyết định đề đơn xin trụ sở chính, nhiệm vụ kế tiếp của ta chính là công lược tao thụ."

(*) tao thụ: lẳng lơ thụ

Đào Nhiên hoảng sợ nói: "Không thể nào? Ngươi muốn ta công lược hắn? Ta cự tuyệt."

"Ký chủ không cần lo lắng, đây là nhiệm vụ kế tiếp của hệ thống Tiểu Mỹ, không phải nhiệm vụ kế tiếp của ký chủ."

Đào Nhiên suy nghĩ một chút nói: "Ta hiểu rồi, ý là nhiệm vụ mà ký chủ tiếp theo của ngươi nhận được chính là công lược tao thụ?"

Một đôi vành mắt đen của Tiểu Mỹ lập tức biến thành hai trái tim, "Ký chủ ký chủ, ngươi thật thông minh."

"..." Tuy rằng Đào Nhiên hiện tại ngay cả một nhiệm vụ cũng chưa hoàn thành, nhưng mà hắn đã bắt đầu đồng tình với ký chủ đời tiếp theo của Tiểu Mỹ.

Làm xong tóc tai hoàn tất tạo hình cũng đã đến chạng vạng tối, Đào Nhiên đổi không biết bao nhiêu bộ quần áo, cuối cùng Tony chọn cho hắn vài bộ y phục mang về.

"Nhiên Nhiên, cơm tối ăn chung đi." Tony ném một ánh mắt quyến rũ.

Đào Nhiên không chút do dự cự tuyệt, "Không, tôi muốn về ngủ, hôm nay quá mệt mỏi."


"Vậy cũng được." Tony tiếc nuối nói: "Nghỉ ngơi cho khỏe, sáng sớm ngày mai trước chín giờ tới công ty, anh mang cậu đi thử vai."

Đào Nhiên lông mày nhướn lên, "Thử vai gì?"

"Đứa nhỏ ngốc, đương nhiên là vai nam chính mà Long tổng hứa hẹn a. Đây chính là bộ phim Quan đạo chuẩn bị hai năm, Tinh Huy đầu tư không ít tiền." Tony vỗ vỗ bả vai Đào Nhiên, "Cậu nhất định phải biểu hiện tốt một chút nga."

Đào Nhiên đưa tay sờ một cái lên đầu tóc có vẻ dị thường mềm mại vừa mới làm xong, hỏi: "Vai nam chính không phải đã định là tôi sao? Tại sao còn cần thử vai?"

Tony bày ra ánh mắt nhìn kẻ ngây thơ, "Bởi vì trước khi cậu xuất hiện Quan đạo đã thả ra tin tức thử vai, hiện tại nếu như hủy bỏ thử vai để cho cậu diễn nam chính, kẻ ngu đều biết cậu là thượng vị bằng quy tắc ngầm, điều này bất lợi đối với danh tiếng cùng phát triển về sau của cậu."

Đào Nhiên lau mồ hôi, bụng nghĩ nói thật có lý. Nhưng mà hắn đối với diễn xuất của mình một chút lòng tin cũng không có, "Vậy thì Tony, ngộ nhỡ ngày mai tôi biểu hiện không tốt làm sao bây giờ? Quan đạo không hài lòng tôi thì làm sao bây giờ?"

"Không sao." Tony tự tin cười, "Trừ phi hắn muốn Tinh Huy rút vốn, bằng không cậu chính là nam chính chắc như đinh đóng cột."

Đào Nhiên yên tâm, có người phía trên đỡ cảm giác đúng là thoải mái. Sau khi về đến nhà hắn làm một kế hoạch, qua mấy ngày là có thể gặp nữ chính Thôi Hiểu, cũng đồng nghĩa với việc nhiệm vụ của hắn chính thức bắt đầu. Long Thu muốn hắn câu dẫn Thôi Hiểu, hắn không chỉ không thể câu dẫn ngược lại còn phải tận lực kết hợp Thôi Hiểu và Bạch Thiếu Huy.

Bên trong nguyên tác Long Thu luôn luôn không buông tha Thôi Hiểu có một nguyên nhân khác là, tình cảm giữa nam nữ chính vẫn luôn không xác định, cái này làm cho Long Thu sinh ra rất nhiều ảo tưởng. Nếu như bản thân để cho Bạch Thiếu Huy và Thôi Hiểu sớm xác định tình cảm, có phải sẽ có thể khiến Long Thu từ bỏ ý định trước khi hãm sâu?

Đào Nhiên dùng điện thoại di động lục soát không ít tiểu thuyết thể loại này, sau đó bắt đầu nghiên cứu những nữ phụ ác độc. Nhóm nữ phụ ưu tú đối với nam chính nhớ mãi không quên, một phần nguyên nhân rất lớn là do nam chính lạnh nhạt các nàng. Một thiên chi kiêu nữ từ nhỏ đã được chúng nhân cung phụng, đột nhiên gặp một nam nhân lạnh nhạt với mình. Liền sẽ không nhịn được bị hấp dẫn, không nhịn được tò mò.

Hắn đã từng xem qua một câu nói như vậy, khi một nữ nhân sinh ra tò mò với một nam nhân, phương thức tiêu diệt loại tò mò này chỉ có hai cách, giết nàng hoặc là ngủ nàng.

Đào Nhiên nằm sấp ở trên giường suy nghĩ vấn đề, bất tri bất giác liền ngủ. Đương lúc hắn bị ánh mặt trời phơi tỉnh, khoảng cách chín giờ đã không còn xa.

May mà y phục đã được nhân viên tạo hình phối hợp tốt, hắn chỉ cần mặc vào là được. Mặc quần áo tử tế khảy khảy đầu tóc, Đào Nhiên ngáp nói: "Tại sao ngươi không gọi tỉnh ta? Ngươi không biết hôm nay ta phải đi thử vai sao?"

Tiểu Mỹ vô tội nói: "Vì không để ký chủ có cảm giác bị giám thị bị trói buộc, hệ thống thân thiết luôn sẽ không đánh nhiễu sinh hoạt thường ngày của ký chủ."

┬┴┬┴┤炎炎炎├┬┴┬┴


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui