[Nghe hay nhỉ? Đây là Diêm Nguyệt Thanh ư?][Chẳng hiểu sao tôi lại thay đổi cái nhìn về cô ấy rồi!][Có phải là phòng livestream mở card âm thanh không? Tôi không tin! Cô ta hát hay như vậy, tại sao không tham gia giọng hát hay?][Mẹ kiếp, anh em học nhạc! Không chịu nổi luôn! Quá tuyệt vời!]"Ôm em trong bóng tối, đừng để ánh bình minh lọt vào! "Bài hát vừa kết thúc, Diêm Nguyệt Thanh thu hồi giọng hát, vẻ mặt cô luôn thản nhiên như thể người vừa mới hát không phải là mình.
"Chị, chị cảm thấy thế nào? Có đáng năm đồng không?"Bác gái suy nghĩ viển vông, như nhìn thấy khoảng thời gian thanh xuân tươi đẹp của mình và mối tình đầu!Lúc hoàn hồn, nửa đời người đã trôi qua! Bà ấy đưa tay, giả vờ bị cảm hít mũi một cái: "Hay lắm, hay lắm! Em gái, cô là ca sĩ à? Con gái tôi cũng học thanh nhạc, nhưng hát không hay bằng cô!"Diêm Nguyệt Thanh lịch sự trả lời: "Tôi vẫn chưa phải là ca sĩ.
"Bác gái rất phấn khích: "Vậy cô chính là kiểu mà con gái tôi nói, gọi là cái gì nhỉ? Thí sinh thiên phú! Quá giỏi rồi! Thế này đâu chỉ năm đồng! Tôi cho cô năm trăm đồng, dẫn bạn nhỏ đi mua thêm đồ ăn ngon nhé! Ký tên cho tôi nữa! Tương lai, giọng hát này của cô chắc chắn sẽ nổi tiếng!!"Năm trăm đồng á?Còn có chuyện tốt này sao?Diêm Nguyệt Thanh vừa định nói gì đó thì không biết trưởng thôn từ đâu xông ra: "Nguyệt Thanh, trước đó cô đã đưa ra năm đồng đó nhé!"Đường Đường thấy trưởng thôn ngăn cản, chạy đến nói: "Chú trưởng thôn, là bác gái muốn cho chúng cháu năm trăm đồng, không phải chúng cháu chủ động xin.
"Bác gái gật đầu lia lịa: "Đúng vậy, đúng vậy, là tôi chủ động muốn cho!"Trưởng thôn xua tay, tỏ ra công bằng: "Bác gái, chúng tôi đang ghi hình chương trình, Nguyệt Thanh dẫn dắt các các bạn nhỏ! Bác nghĩ xem, cô ấy nói với bác năm đồng, cuối cùng lại nhận của bác năm trăm đồng, loại hành vi này có phải sẽ gây ảnh hưởng xấu với các bạn nhỏ đúng không?"Tần Du Nhiên gắp một miếng măng cho vào miệng, mùi vị ngon ngọt tươi mới lập tức tràn ngập cả khoang miệng.
Thức ăn càng ngon, cô ta càng kinh hãi!Tần Du Nhiên nhìn Diêm Nguyệt Thanh đoan trang rộng rãi trước mặt nhiều hơn, với ngôi sao nữ bảo sao làm vậy trong trí nhớ! Hình như không phải là cùng một người?Cô ta ổn định tâm trạng, ra sức khen ngợi: “Tay nghề của Nguyệt Thanh đúng là rất tốt, bình thường cô luyện tập rất cực khổ đúng không?”Diêm Nguyệt Thanh đang gắp xương cá giúp Đường Đường, nghe thấy thế thì nở nụ cười: “Tạm được, trong nhà có một đứa con trai kén ăn, không nấu ăn ngon chút thì thằng nhóc ngay cả miệng cũng không thèm há ra.
”Giọng nói tràn ngập cưng chiều.
Tần Du Nhiên cực kỳ hoảng sợ: “Cô công khai rồi à?”Kiếp trước, Diêm Nguyệt Thanh rất sợ người khác biết cô có con trai, giờ đây lại tự nhiên công khai như vậy ư?[Chị Du Nhiên sao thế? Tối nay trông có vẻ là lạ?][Đúng đó, phản ứng đầu tiên của người bình thường đều là: Cô có con trai sao? Nhưng phản ứng của Du Nhiên là: Cô công khai rồi à?][Điều này chứng tỏ cái gì? Chứng tỏ Diêm Nguyệt Thanh có con trai, là bí mật công khai trong giới đó.
][Có nên nói không nhỉ, lúc Diêm Nguyệt Thanh nhắc đến con trai mình, biểu cảm thật cưng chiều mà!][+1, vẻ mặt rất tự hào đấy.
Lúc mẹ tôi nhắc đến tôi, nếu bà ấy có thể có khuôn mặt tự hào này, tôi cũng có thể cười được hai năm!]Diêm Nguyệt Thanh cũng bất ngờ với phản ứng của Tần Du Nhiên.
Chẳng lẽ! Mọi người đều biết cô có con trai à?Sau lưng Diêm Nguyệt Thanh đột nhiên đổ mồ hôi lạnh toàn thân.
Đã nói rồi mà, giới giải trí nào có bí mật gì chứ?Nguyên chủ tự cho rằng bản thân đã giấu giếm con trai rất tốt, thật ra thì mọi người đều biết hết rồi!May mà công khai sớm, nếu không! Cô gật đầu một cách tự nhiên: “Đúng vậy, con trai tôi đáng yêu như vậy, sao phải giấu giếm chứ?”Nụ cười trên khóe môi Diêm Nguyệt Thanh rơi vào mắt Tần Du Nhiên lại mang theo mùi vị khiêu khích.
.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...