Nữ Phụ À Nam Phụ Không Tầm Thường


Trần Nguyệt Quang nhìn Ngọc Bạch Hoa tả tơi cảm thấy tiếc nuối không thôi.

Nếu Trần Quang Trí thấy điều này sẽ đau lòng đến tâm can đều muốn vỡ vụn.

Hắn ấm áp cởi áo khoác trên người che chắn cho Ngọc Bạch Hoa.
- Bạn học Hoa đứng dậy được không ?
Trần Nguyệt Quang dịu dàng nhìn khiến trái tim Ngọc Bạch Hoa đập thình thịch liên tục.

Khó khăn đứng dậy ,Ngọc Bạch Hoa núp sau lưng Trần Nguyệt Quang mà ra ngoài.
Bọn con trai tay to người hôi chẳng dám hó hé điều chi.

Nhìn ánh mặt như mỉm cười lại chẳng yếu đuối khiến bọn họ ngập ngừng.

Mà vậy thì sao? Bọn họ đông như thế , cao to như thế sao phải sợ một thư sinh tay trói gà không chặt ? Kéo tay áo rồi bọn họ nâng tay bẻ khớp vang lên "rắc rắc ".
Trần Nguyệt Quang thấy vậy cũng biết bọn họ không tính bỏ qua cho hắn.

Quay đầu liền chợt thấy bóng dáng hớt hải chạy đến của Trần Quang Trí.


Ha ha , người yêu của ai thì cứ để người đó làm anh hùng.

Hắn xen vô không tiện !
- Oắt con ,mày đến số rồi !
Bọn con trai hà hà cười khinh.

Chưa để bọn họ ra Trần Nguyệt Quang lên tiếng :
- Các bạn muốn đánh cũng được !Nhưng trước khi đánh tôi thì phải bước qua xác "anh hùng" trước !
Nhìn nụ cười của Trần Nguyệt Quang, bọn con trai dừng tay lại hỏi :
- Anh hùng là thằng cha nào ?
- Là thằng cha này !
Nói rồi Trần Nguyệt Quang dứt khoát chỉ tay Trần Quang Trí vừa mới chạy đến vẫn còn ngơ ngác chưa hiểu chuyện gì .
Trần Quang Trí mồ hôi nhễ nhại, thở hồng hộc vì phải chạy .Nhưng khi nhìn Ngọc Bạch Hoa thương tích đầy mình liền chạy đến ôm cô ta vào lòng.
- Hoa Nhi ,em sao vậy ? Ai đánh em? Hoa Nhi ,kể anh nghe !
Ngọc Bạch Hoa thấy người tình trong mộng đã đến ,vốn nước mắt đã nuốt vào trong một lần nữa lại tuôn ra như mưa.
- Trí ca ca , hức , em đau chết mất.

Hức ,bọn họ còn định hãm hiếp em .Hức ,may Quang ca ca đến kịp ...hức hức...
Vừa khóc, vừa nói, vừa chỉ đến bọn con trai cao to.

Ngọc Bạch Hoa bây giờ thật sự rất thảm thương.
- À há , ra thằng " anh hùng " là mày !!! Xem ra mày là bạn trai của con nhỏ đó.

Hôm nay mày chết với tụi tao !
Nói xong bọn con trai như bật ra đa trong đầu ,người nào người nấy lên cùng một lúc ,nắm đấm hướng về Trần Quang Trí.

Dù chưa hiểu hết tình hình nhưng Trần Quang Trí phản xạ nhanh né đi cú đấm hướng chính diện.

Một người thì hay nhưng đây nhiều người ,Trần Quang Trí không tránh khỏi ăn phải cú đấm của bọn họ.

Trần Nguyệt Quang đứng một bên xem Trần Quang Trí chống trả , đánh đấm quyết liệt thích thú không thôi.


Nhưng cũng dừng lại việc thích thú Trần Nguyệt Quang bước ra ngoài không can dự vào.

Ngọc Bạch Hoa thấy thế cũng khó khăn theo sau.
Ra đến nơi Ngọc Bạch Hoa nhìn Trần Nguyệt Quang e thẹn, ấp úng nói :
- Quang ca ca ,hôm nay em thật sự cảm ơn !
- Không có gì ! Bạn học Hoa không sao là tốt rồi!
Trần Nguyệt Quang mỉm cười trả lời rồi không nói gì nữa.

Cuộc nói chuyện chấm dứt với bầu không khí si mê ,ánh mắt nóng rực của Ngọc Bạch Hoa.

Có lẽ cô ta cũng thấy bản thân thất thố mà lúng túng thu liễm lại.
Hai người đứng dưới tán cây xanh ,gió thổi xào xạc mát mẻ vô cùng.

Nhà cửa ,xe cộ ,xí nghiệp , con người như hòa hợp lại bình yên vô cùng.

Bầu không khí này ,khung cảnh này thật sự phù hợp để các cặp đôi phát triển tình cảm.

Trong lòng Ngọc Bạch Hoa vui sướng nghĩ.
Vui sướng chưa được bao lâu bọn họ bắt gặp Hạ Thanh đang đi mua đồ ,tay xách bịch ,tay cầm kem ăn.
Phía xa Hạ Thanh cũng thấy hai người Trần Nguyệt Quang và Ngọc Bạch Hoa.

Hơi ngỡ ngàng khi nhìn Ngọc Bạch Hoa người tả tơi ,thương tích không đếm xuể.


Khuôn mặt vốn nhỏ nhắn ,xinh xắn giờ lại bầm giập, tím ngay mắt ,xưng ngay miệng.

Thật sự quá thảm !
Nghĩ một lúc Hạ Thanh liền biết ai là tác giả tạo nên thương tích kinh người .Ngoài Mạc Lạc ra chẳng còn ai khác ! Nhưng Hạ Thanh cũng không đồng cảm hay thương xót gì.

Trước kia nguyên chủ bị đánh không thua kém thương tích Ngọc Bạch Hoa bây giờ .Nguyên nhân một phần cũng Ngọc Bạch Hoa mà ra .
- Chào anh chị !
Chào hỏi đơn giản Hạ Thanh không muốn nói gì thêm mà xoay người đi tiếp.

Nhưng đời có đâu như là mơ , Hạ Thanh không động người chưa chắc người không động cô !
Ngọc Bạch Hoa đôi mắt ngấn lệ , ấm ức như bị Hạ Thanh bắt nạt .
- Em , em , Thanh Thanh , sao em , hức , hức...
Hức hức ấm đầu cô ta !Sao lại lôi cô vào nữa ?! Nhìn vào chỉ thấy Hạ Thanh cô bắt nạt cô ta tới tả tơi.
Trần Nguyệt Quang đứng bên cạnh im lặng quan sát ,không có động tĩnh.
Hạ Thanh cũng không để ý đến Trần Nguyệt Quang.

Giờ cô chỉ thấy mệt mỏi khi ngày nghỉ cũng chạm mặt bạch liên hoa.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận