“Ha ha, anh còn tưởng là có chứ, lúc nãy trước khi đến đây, anh đã bị một người phụ nữ xinh đẹp hôn mạnh một cái, Mạch Tử còn cười nhạo anh nữa đấy.
”
Phùng Quang Hiển cười đến mức phóng túng.
Trái tim của Mạch Đồng Đồng như bị đánh mạnh một roi.
Cô ấy bỗng nhiên đưa miệng về phía trước, hôn lên mặt anh một cái.
Phùng Quang Hiển giật mình, anh vội vàng vươn tay đẩy cô ấy ra, nghiêm chỉnh nói: “Đồng Đồng, em làm cái gì vậy?”
“Anh Quang Hiển, em cũng muốn hôn anh!”
Cô ấy nhìn anh với vẻ mặt khẩn thiết.
“Ha ha, Đồng Đồng à, em là em gái của anh, hôn cũng không sao.
”
Phùng Quang Hiển cười với vẻ lúng túng.
Đến bây giờ anh mới hiểu được những lời Mạch Tiểu Miên đã nói với anh ngày hôm đó.
Đồng Đồng thực sự giống như những cô gái mơ mộng về chuyện tình yêu, em ấy đã yêu anh.
Điều này làm cho anh có gánh nặng tâm lý.
“Không, anh Quang Hiển, em không muốn làm em gái của anh, em muốn làm người phụ nữ của anh.
”
Mạch Đồng Đồng trả lời rất nghiêm túc.
“Khụ…”
Phùng Quang Hiển bị lời nói táo bạo của cô ấy làm cho ngạc nhiên, vội vàng nói: “Đồng Đồng à, em vẫn còn nhỏ, chỉ là một cô gái thôi, làm phụ nữ cái gì chứ? Hơn nữa anh sắp kết hôn rồi, anh chỉ có thể có một người phụ nữ là vợ của anh thôi.
”
“Anh Quang Hiển, em không để ý đến việc anh đã có vợ, em có thể làm người tình của anh, làm một người tình không có bất kỳ danh phận nào.
”
Gần đây Mạch Đồng Đồng đã đọc mấy quyển tiểu thuyết tình cảm, cô ấy cũng nói ra mấy lời kịch này.
Căn cứ theo diễn biến trong tiểu thuyết, nếu như một người đàn ông nghe thấy một người phụ nữ yêu mình như vậy, anh ta sẽ rất cảm động, sau đó sẽ dần dần chấp nhận và thích người đó.
Nghe thấy cô ấy nói những lời này, chẳng những Phùng Quang Hiển không cảm động, mà ngược lại anh càng giật mình: “Đồng Đồng, em mới có mười sáu tuổi, tại sao trong đầu lại nghĩ đến những chuyện này? Anh chỉ coi em như em gái của anh thôi, anh cũng không hề có hứng thú đối với em, hơn nữa anh cũng sẽ không để em làm người tình của anh.
Anh sợ Mạch Tử sẽ cầm dao giết chết anh.
”
“Anh Quang Hiển, anh cũng đã nói em càng lớn càng xinh đẹp, các bạn học của em đều nói em càng lớn càng giống Phạm Băng Băng, hiện tại em đang rất cố gắng học nghệ thuật trà, học tập rất nghiêm túc, cũng bắt đầu có khí chất rồi, sau này em sẽ ưu tú hơn chị của em.
Có phải anh không dám để cho em làm người tình của anh là vì anh sợ bị chị của em mắng không? Anh không cần phải sợ, chúng ta có thể bí mật ở bên nhau.
”
Mạch Đồng Đồng nhìn anh với khuôn mặt đầy mong đợi.
“Đồng Đồng, em xuống xe đi!”
Phùng Quang Hiển cảm thấy mình không thể sai thêm nữa, anh cũng bắt đầu nói chuyện với vẻ mặt nghiêm nghị.
Mạch Đồng Đồng ngồi im không nhúc nhích.
“Đồng Đồng, em xuống xe đi, anh thực sự không thích em, nếu như em không phải là em gái của Mạch Tử, anh cũng sẽ không đối xử tốt với em.
”
Phùng Quang Hiển lạnh lùng nói.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...