Nữ Pháp Y Của Tổng Tài Mặt Than
“Ừ, tập trung toàn bộ vào phòng đông lạnh đi.
”
Mạch Tiểu Miên lấy túi nilon trong suốt chuyên dụng ra, bỏ thịt thi thể vào trong đó, sau đó cùng Đàm Thủy Minh đi vào phòng đông lạnh…
‘Tổng cộng có năm túi…
Tính toán tổng lại, thi thể bị cắt thành 2000 mảnh nhỏ.
Mạch Tiểu Miên cùng Đàm Thủy Minh dựa vào những đường vân trên xương cốt, gom lại hết mấy tiếng đồng hồ, mới có thể thu thập lại hết tất cả.
Sau đó, nhờ phần mềm máy tính cấu trúc lại bản vẽ mặt mũi thực sự của thi thể này: Là một người phụ nữ khoảng chừng 30 tuổi, mặt mũi trông rất ưa nhìn.
Căn cứ vào hệ thống ADN, trong phạm vi cả nước, lại không tìm được người nào có thông tin trùng khớp với cô ấy cả.
Đội hình cảnh chỉ có thể nhờ cảnh sát quốc tế hỗ trợ.
Cuối cùng cũng tìm ra được, người phụ nữ này là một Hoa Kiều đến từ nước Mỹ.
Công việc cần làm Mạch Tiểu Miên đã làm xong, việc còn lại là công việc của cảnh sát.
Dĩ nhiên, về phần hung thủ, cô cũng thật lòng tò mò rốt cuộc tên biến thái kia là ai!
Biểu hiện của Đàm Thủy Minh khiến Mạch Tiểu Miên vô cùng hài lòng, cảm thấy tương lai của cô ấy nhất định có thể vượt qua mình.
Mạch Tiểu Miên thay đồng phục làm việc ra, chuẩn bị trở về căn hộ riêng của mình để tắm rửa, gột sạch đi mùi tử vong không ai thích trên người mình đi.
Thế nhưng cô lại phát hiện xe của Kiều Minh Húc đậu ở cửa đơn vị.
Kiều Minh Húc đứng trước cửa xe, nhìn thấy Mạch Tiểu Miên lê những bước chân nặng nề đi tới, dáng vẻ đầy sự mệt mỏi, anh lập tức tức giận, thật muốn mắng người phụ nữ ngốc nghếch này.
Mạch Tiểu Miên vừa nhìn thấy anh, liền nghĩ tới anh đêm qua một đêm không về, chắc là ngủ trên giường của Lâm Ngọc rồi, trong lòng cô lập tức không thoải mái.
Cô làm bộ như cố ý không nhìn thấy bộ dạng của anh, đi về một bên khác, đưa tay ra đón taxi.
“Mạch Tiểu Miên!” tải áp Hola để đọc tiếp nhé.
Kiều Minh Húc gọi lớn: “Tôi ở đây này!”
Mạch Tiểu Miên bịt tai không nghe.
Kiều Minh Húc nhìn ra là cô cố ý, vội vàng bước tới, định kéo lấy tay cô nhưng lại bị cô hất ra: “Đừng chạm vào tôi!”
“Sao vậy?”
Kiều Minh Húc thu tay lại, nhìn cô hỏi.
Mạch Tiểu Miên vốn muốn nói, đừng dùng cơ thể vừa mới ôm ấp LN chạm vào cô, nhưng cuối cùng lại biến thành: “Tôi vừa mới xử lý xong vụ án băm thây, trên người có mùi hôi của thi thể, rất bẩn!”
“Vụ án băm thây sao?”
Kiều Minh Húc nhíu mày lại, hỏi: “Bộ dạng cơ thể bây giờ của em, lại còn phải đi xử lý loại vụ án này?”
“Không có biện pháp nào khác cả, tạm thời chỉ có tôi mới có thể đảm nhiệm.
”
Mạch Tiểu Miên đứng cách xa anh ra một chút, nói: “Tạ thời tôi không ngồi xe của anh, tôi phải về căn hộ tắm trước đã”
“Tại sao?”
“Mùi thi thể rất hôi.
”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...