[Lãnh địa: Cái Bang]
[Lĩnh chủ: Kiều Khê]
[Cấp độ lãnh địa: Đồn trú (sơ cấp)]
[Diện tích lãnh địa: 1000 mét vuông]
[Công trình hiện có: Không (Trước mắt có thể giải khóa 2 công trình)]
[Cư dân hiện có: 1 (Số cư dân tối đa là 100)]
[Phòng ngự hiện có: Màn phòng hộ (Phòng ngự cấp tối đa dành cho tân thủ)]
[Chú thích 1: Lãnh địa có 8 cấp độ: Đồn trú, thôn, trấn, huyện, thị, khu, tỉnh, quốc.]
[Chú thích 2: Lãnh địa có thể chứa các công trình như: Khu nhà phố, khu kho hàng, khu phòng ngự, khu nhiệm vụ, khu thương mại, khu giải trí, khu chế dược, khu may mặc, khu thợ rèn, khu thợ mộc, khu nấu nướng, khu gieo trồng, khu chăn nuôi, khu binh doanh, khu huấn luyện.]
[Chú thích 3: Sau khi lãnh địa thăng cấp, các công trình có thể thăng cấp theo thông qua việc sử dụng ma tinh.]
[Chú thích 4: Sau khi kết thúc kỳ tân thủ, màn phòng hộ có giá trị phòng ngự là 1000 điểm (Nếu tổng tổn thương đạt đến 1000 điểm, màn phòng hộ sẽ vỡ và không thể chữa trị).
Màn phòng hộ sẽ thăng cấp theo lãnh địa, với cấp độ tiếp theo có giá trị phòng ngự là 10.000 điểm.]
Trong trò chơi, Kiều Khê đã đặt tên lãnh địa là "Cái Bang".
Lúc đó cô không nghĩ nhiều, chỉ tùy tiện đặt tên, không ngờ tên này lại gắn liền với lãnh địa của mình.
Kiều Khê thử thay đổi tên, nhưng hệ thống thông báo: [Chỉ có thể đổi tên sau khi lãnh địa thăng cấp lên ‘quốc’.]
Kiều Khê:...!Thôi được, vậy cô sẽ cố gắng thăng cấp, chờ đến khi lãnh địa đạt cấp ‘quốc’ rồi đổi tên.
Lãnh địa của Kiều Khê nằm ở trung tâm một khu vực hình vuông.
Vì Kiều Khê đang đứng cạnh dòng suối, nên dòng suối chia lãnh địa thành hai nửa, trong đó một đoạn suối chảy qua lãnh địa.
Như vậy cũng tốt, tiện lợi trong việc lấy nước.
Cấp đồn trú có thể giải khóa hai loại công trình.
Phòng ngự là điều cần thiết, và trong tay Kiều Khê có bản vẽ kiến trúc sơ cấp cho nhà ở và kho hàng.
Cô quyết định giải khóa phòng ốc và phòng ngự trước, còn kho hàng để sau.
[Phòng ốc sơ cấp: Yêu cầu 100 cỏ tranh.]
Vùng hoang vu dã ngoại không thiếu cỏ tranh, việc xây dựng phòng ốc không quá khó, nhưng trước đó cô cần phải lấp đầy bụng.
Sau một buổi trưa vất vả, bụng Kiều Khê đã bắt đầu kháng nghị.
Cô đứng dậy, nhặt một ít cỏ khô và nhánh cây khô xung quanh, rồi sử dụng đá đánh lửa để nhóm lửa.
Kiều Khê hiện giờ vừa mệt vừa khát lại đói.
Nhìn dòng nước suối trong lành, cô rất muốn uống ngay vài ngụm, nhưng lo sợ uống phải nước bẩn sẽ hại bụng, cuối cùng cô nhịn lại.
Ở nơi hoang vu dã ngoại này, không có bác sĩ hay thuốc men, chỉ cần bị đau bụng cũng có thể nguy hiểm đến tính mạng, nên phải cẩn thận.
Kiều Thê dùng xẻng lấy chút nước, để phía trên lửa để làm nóng, khi nước sôi lại để nguội, mất hết nửa ngày mới có được nước uống.
Sau khi uống nước xong, Kiều Thê dùng lưỡi hái để cắt lát miếng thịt ba chỉ.
Hệ thống trò chơi đã xử lý thịt heo sạch sẽ và vệ sinh, không cần phải rửa lại.
Kiều Khê trực tiếp đặt lát thịt lên xẻng, sau đó sử dụng kỹ năng nấu nướng để nướng thịt.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...