Nữ Pháo Hôi Tại Mạt Thế Sinh Tồn Mạt Thế Chi Hoa Quỳnh Không Gian


“Ta chính là có không gian dị năng, ngươi trước tiên ngồi xuống đi đã, ta cho ngươi xem”
Điền Nhiễm cười nói.
La Mãn Lâu nhìn cái bàn ở trước mặt mình biến mất rồi xuất hiện, biến mất lại xuất hiện, cả người đều đơ hẳn, nàng không nghĩ tới mập mạp có loại dị năng khủng bố như vậy.
“Quá trâu bò, thật tốt, Tiểu Nhiễm ngươi có dị năng này, gà trong hậu viện chúng ta hẳn là có thể mang đi, không gian này của ngươi có phải giống trong tiểu thuyết viết, đều mang khả năng giữ tươi giữ nóng đúng không?”
Đột nhiên, ánh mắt La Mãn Lâu trở nên nóng bỏng lên, mỗi ngày ăn mì gói nhét bánh mì vậy là đủ rồi, nàng muốn ăn cơm nóng a!
“Có thể, làm sao vậy?”
Điền Nhiễm khó hiểu nhìn La Mãn Lâu, cô ấy kích động không phương hướng như vậy, có điểm gì đó không đúng lắm thì phải.
“Một khi đã như vậy, Tiểu Nhiễm, chúng ta ở lại đây thêm một ngày đi, ngày mai chúng ta đem gà vịt trong hậu viện đều làm thịt, sau đó làm thành đồ ăn, sau này tính toán chúng ta lên đường, ngày nào cũng có thể ăn cơm nóng hổi”
Ánh mắt La Mãn Lâu giờ phút này đối với Điền Nhiễm toả sáng, Điền Nhiễm đều tưởng tượng ra được đôi mắt nàng ấy đã biến thành một mâm thịt gà nhảy qua nhảy về.

“Được, vậy ngày mai liền ở thêm một ngày đi, ta cũng muốn ăn đồ ăn nóng a!”
Điền Nhiễm gật gật đầu, tỏ vẻ đồng ý.

Hiện tại, hai người đã tâm sự hết mọi chuyện, tức khắc cảm giác cả hai lại thân cận không ít, dù sao cũng là chia sẻ bí mật đã giữ kín trong lòng cơ mà.
“Bất quá vừa nói như vậy, những cái dị năng đó được miêu tả trong tiểu thuyết nói rằng: chỉ có ở tình huống xuất hiện tang thi, con người sẽ tiến hóa thành dị năng giả, chẳng lẽ tang thi cũng sẽ có dị năng giống chúng ta sao?”
Sắc mặt La Mãn Lâu đột nhiên trở nên nghiêm túc lên, thanh âm nghiêm trọng nói với Điền Nhiễm.
“Có khả năng, cho nên sau này chúng ta cần thiết phải để ý một chút”
Điền Nhiễm gật gật đầu, nàng không nghĩ tới La Mãn Lâu sẽ nhắc đến chuyện này.

Cô ấy đã phỏng đoán được sự việc thấu đáo như vậy, sau này hành động cùng nhau liền sẽ càng thêm thuận lợi.
“Ân, chúng ta sau này phải cẩn thận, cũng không biết là tang thi sẽ tiến hoá ra cái dạng gì nữa đây”
La Mãn Lâu nhíu mày nói, nếu thật sự xuất hiện tang thi tiến hóa, nhân loại đến tột cùng còn có thể tiếp tục tồn tại hay không?
Thu thập xong sau, hai người liền đi nghỉ ngơi.

Bởi vì bên ngoài có cửa sắt lớn đóng chặt, hai người chỉ cần cảnh giác một chút là được, không cần người gác đêm.
Bất quá, bởi vì sau khi ăn xong, vô duyên vô cớ lại nói tới chuyện tang thi tiến hóa, La Mãn Lâu biểu tình có chút lo lắng, Điền Nhiễm nhìn nàng một cái, cũng không có an ủi cô ấy.


Tang thi tiến hóa sau này chắc chắn sẽ xuất hiện, càng sớm tiếp thu, hy vọng sống sót sẽ càng lớn hơn.

Vì thế này một đêm này dị thường an tĩnh.
Mà sáng sớm hôm sau, Điền Nhiễm liền phát hiện La Mãn Lâu đã điều chỉnh tốt trạng thái, đang ngồi xổm ở trong sân, khuôn mặt mang nụ cười có chút cứng nhắc làm thịt gà vịt.
“Tiểu Nhiễm, một chậu gà vịt này ta đều xử lý tốt, liền phiền toái ngươi đi nấu luôn một lần”
La Mãn Lâu thấy Điền Nhiễm đi xuống đây, vì thế cười nói.
“Được rồi”
Điền Nhiễm bưng một chậu gà vịt vào phòng bếp, đem củi trong bếp nhóm lửa, đem canh gà tối hôm qua không ăn làm nóng, lại xào hai dĩa rau.

Đây là cơm sáng của các nàng.
Cũng may trong phòng bếp có tận sáu chiếc nồi, Điền Nhiễm đem chậu gà vịt rửa sạch sẽ, liền dùng gia vị có sẵn ở phòng bếp ướp thấm kỹ sau đó đem hầm hết, chỉnh tốt củi lửa, Điền Nhiễm lại bưng cơm sáng đi ra ngoài.
Hai dĩa thịt gà, một nồi cơm, còn có mấy dĩa rau trộn xào, hai người ăn một loáng là hết sạch, bất quá đại đa số đều vào trong bụng Điền Nhiễm.
La Mãn Lâu hiện tại đã quen với lượng cơm Điền Nhiễm ăn.


Trên mặt Mãn Lâu sớm đã không còn như đoạn trước, lần đầu chỉ cần nhìn thấy Điền Nhiễm ăn cơm, trên mặt nàng liền treo một màn biểu tình đầy kinh ngạc há hốc.
Cơm sáng ăn xong xuôi, hai người tiếp tục bắt đầu phân công nhiệm vụ, một người ở bên trong không ngừng nấu cơm, xào gà, hầm gà.

Một người ở bên ngoài không ngừng giết gà giết vịt, thậm chí La Mãn Lâu không biết còn tìm ở đâu ra không ít cá, cũng đều cùng đem xử lý gọn gàng giao cho Điền Nhiễm.
Ngày này giống như đã rất lâu không có chăm chỉ làm việc nông gia, một ngày yên bình cứ thế chậm rãi trôi qua.
Chờ đến màn đêm buông xuống, thời điểm hai người đem toàn bộ gà vịt, thịt cá xử lý xong, cả hai ngồi ì trước bàn thậm chí không muốn nhúc nhích một chút nào, cảm tưởng chính là mỗi ngày cũng chém giết tang thi đều không có mệt như vậy a!



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận