Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc Thiên Thu Vị Hoàng
Dù thế nào đi nữa thì Liễu Mi Vũ cũng phải ăn mặc thật lộng lẫy để có thể vượt qua Thẩm Nguyệt có gương mặt xấu xí kia!
Liễu Mi Vũ rất tự tin rằng không ai có thể nhận ra nàng ta chính là Liễu Thiên Tuyết ngày xưa.
Nàng ta khác với Liễu Thiên Hạc, khi Liễu gia bị xét nhà thì Liễu Thiên Hạc đã là một thiếu niên, dung mạo khi trưởng thành sẽ không thay đổi nhiều, còn nàng ta khi đó vẫn còn là một tiểu nha đầu, dung mạo khác xa so với Liễu Mi Vũ mười tám tuổi bây giờ.
Thậm chí trong ngày thành hôn giữa nàng ta cùng Tần Như Lương, mặc dù đã xảy ra nhiều chuyện khiến cho khăn hỉ của nàng ta bị tháo ra trước mặt mọi người những cũng không có ai nhận ra nàng ta. Truyện Việt Nam
Vụ án Liễu gia đã trôi qua quá lâu, hơn nữa tiểu nha đầu Liễu gia ngày xưa cũng không quá nổi bật.
Liễu Mi Vũ là nữ nhân mà Tần Như Lương yêu nhất trong đời này, sao hắn ta có thể mãi mãi nhốt Liễu Mi Vũ trong lồng, không cho nàng ta ra ngoài nhìn ngắm thế giới chứ.
Tiệc trong cung vào buổi tối có rất nhiều khách, chắc chắn sẽ chẳng có ai để ý. Cho dù Tần Như Lương có dẫn theo thêm một nữ nhân khiến cho Thẩm Nguyệt trở thành phông nền thì cũng sẽ chẳng có việc gì đáng nói, như Thẩm Nguyệt nói thì quá lắm người ta cũng chỉ nhìn thêm vài lần rồi thôi.
Liễu Mi Vũ hôm nay quả thật ăn mặc rất rực rỡ và xinh đẹp, đôi mắt như làn nước mùa thu, làn da trắng ngần được bộ y phục ôm sát màu đỏ tôn lên càng làm cho nàng ta trở nên yểu điệu động lòng người.
Tần Như Lương thấy vậy thì hai mắt sáng lên.
Ngược lại, Thẩm Nguyệt vẫn mặc một bộ y phục bằng gấm dài màu lam, vừa nhã nhặn duyên dáng vừa uy nghiêm sang trọng.
Lần này, cho dù quản gia có không muốn thì cũng phải chuẩn bị hai chiếc xe ngựa.
Đáng ra hôm nay Tần Như Lương phải ngồi cùng một xe ngựa với Thẩm Nguyệt nhưng sau khi Liễu Mi Vũ lên xe thì nàng ta đã nắm chặt cánh tay của Tần Như Lương không chịu buông ra.
Tâm trạng của Thẩm Nguyệt tất nhiên là vô cùng tốt, nàng hờ hững phất tay với hai người rồi tỏ ra thân thiện nói: “Vừa hay, hai người ngồi một xe, ta ngồi một xe”.
Tần Như Lương nhìn Thẩm Nguyệt thoải mái ngồi một mình một xe, hoàn toàn không có ý chào đón hắn ta, cho nên hắn ta cũng không muốn qua đó tự rước lấy nhục nhã.
Liễu Mi Vũ áy náy nói: “Mi Vũ có sức khỏe không tốt, công chúa sẽ không để ý tướng quân chăm sóc cho ta nhiều hơn đúng không?”
Thẩm Nguyệt nhếch miệng nói: “Để ý cái gì chứ, nhìn thấy các ngươi phu thê ân ái như vậy ta vui còn không kịp. Chỉ có điều người trẻ tuổi cũng nên biết tiết chế một chút, bằng không mệt thân mình, sau này càng không thể thỏa mãn tướng quân”.
Sắc mặt Liễu Mi Vũ chuyển từ xanh sang đỏ.
Tần Như Lương buông rèm xuống, nói: “Đừng nhiều lời với nàng ta”.
Khi những tia sáng cuối cùng của ngày tàn đi, trước khi màn đêm buông xuống, bầu trời không có một gợn mây, màu thiên thanh của bầu trời đã nhuộm chút hồng của hoàng hôn.
Hàng ngàn ngọn đèn trong cung điện được thắp sáng nối tiếp nhau, nơi quỳnh lâu điện ngọc được ánh đèn soi sáng trông vô cùng huy hoàng hoa lệ.
Xe ngựa cùng kiệu lớn đủ mọi hình dáng màu sắc đưa đến rất nhiều phu nhân cùng tiểu thư trang điểm xinh đẹp, oanh oanh yến yến.
Nếu như gặp phải người quen, các phu nhân cùng tiểu thư sẽ cùng dẫn nhau vào cung đi, trên đường đi nói nói cười cười, rất có không khí tiệc tùng.
Tất nhiên cũng không thể tránh khỏi sự cạnh tranh xem váy vóc trâm cài của mọi người mua ở đâu, đẹp và đắt như thế nào.
Khi vào cung, Tần Như Lương cố ý đi chậm lại để quan sát tình hình của Thẩm Nguyệt.
Khi cả ba người vào cung đã thu hút sự chú ý của rất nhiều người.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...