Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương Phi

Hoàng Phủ Cẩn cười
nói:“Nếu là ta, lướt qua mặt nước đương nhiên có thể, nếu giống như nàng đi từng bước một trên nước là không thể được.”

Thời điểm không có điểm chịu lực, thì cần dựa vào chính là tốc độ.

Tốc độ cực nhanh, chỉ là hơi một chút chạm nhẹ vào mặt nước là có thể mượn lực.

Nếu là muốn đi lại ở trên mặt nước, đó trừ phi thật sự thành tiên rồi.

Tô Mạt oa một tiếng,“Ngươi rất lợi hại a. Kỳ thật hắn là giả. Hắn ở đáy
nước hạ dựng lên cọc, cái chum nước đó là giả, bọc bên ngoài một lớp
sắt, mặt khác, ngón tay mang một chiếc nhẫn kim cang, có thể......”

Nàng khoa tay múa chân một chút, lập tức mất cân bằng, thân mình lảo đảo ngã.


Hoàng Phủ Cẩn sợ tới mức phi thân dựng lên, chân ở bên cạnh ao khẽ đạp một
cái, ôm nàng giống như chim yến lướt nước vèo một cái, từ bờ bên này bay qua bờ đối diện.

Ở giữa hắn xoay chuyển thân thể một cái, nàng ở trên hắn ở dưới, Tô Mạt liền cảm thấy chính mình như chim yến chao lượn trên không, ngay cả vạt áo cũng ướt đã bay qua bờ.

Tà áo bào của Hoàng Phủ Cẩn bãi lại mướt mất một mảng, Tô Mạt “ ai a” một tiếng, cười nói:“Thật sự là xin lỗi, mau lên lầu đi thay quần áo đi. Nơi này có
không ít quần áo của ngươi đâu.”

Hắn lại lôi kéo tay nàng, đuôi mắt hơi khẽ cong lên, liếc nàng,“Muốn xin lỗi phải có thành ý, nàng theo ta lên giúp ta thay.”

Tô Mạt làm mặt quỷ,“Mơ đi!”

Tuy rằng nàng kỳ thật rất háo sắc, chẳng những háo sắc còn rất thích xem dáng người hoàn mỹ, nhưng......

Hiện tại thôi đừng nghĩ tới làm gì, dù sao thời điểm ở bên ngoài cũng đã có chút tùy tiện rồi.


Lúc này tiểu nhị bên người Hình chưởng quầy vội vàng chạy tới, thấy bọn họ nắm tay nhau coi như chuyện bình thường.

Hắn đi có chút gấp gáp, mau chóng thỉnh an rồi nói:“Lão bản, Hình chưởng quầy thỉnh ngài mau...... Đi qua...... giúp đỡ.”

Hỗ trợ cái gì mà thần bí như vậy?

Tô Mạt cười đẩy Hoàng Phủ Cẩn một phen,“Ngươi mau đi đi. Kêu bọn nha đầu tìm đồ cho ngươi. Ta đi xem có chuyện gì.”

Nàng vừa đi vừa hỏi tiểu nhị,“Có phải nhóm học lão tiên sinh có vấn đề gì hay không?”

Tiểu nhị vội la lên:“Không phải đâu, lão bản, là do Vạn tiên sinh ở phòng thu chi muốn từ chức.”

Tô Mạt cả kinh,“Từ chức, vì sao? Chê lương ít sao?”

Tiểu nhị lắc đầu,“Tiểu nhân không biết đâu.”

Tô Mạt không nghĩ tới thế nhưng còn có người chủ động từ chức, vội bước nhanh chân hơn, đi tới ngoại viện phòng thu chi.

Nàng đã nói qua với Hình chưởng quầy, người đi theo nàng, đều là cả một nhà đi theo luôn.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui