Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương Phi
Vài người Tống phu
nhân mất hết mặt mũi, trên mặt den thui, hận không thể tìm cái lỗ chui
xuống quách cho xong, dẫn nữ nhi liền cáo từ cùng hoàng quý phi.
Hoàng quý phi lại càng cực kì khó coi, cũng may tâm tư thâm sâu, mặt ngoài cười hớ hớ.
“Bất quá là đứa nhỏ nháo loạn, đại nhân chúng ta làm sao có nhìn không ra đâu. Đừng chú ý là được.”
Tống phu nhân dẫn người đi, lúc này Lưu Ngọc người bên cạnh hoàng đế lặng lẽ đi tới bên tai hoàng quý phi nói vài câu.
Hoàng quý phi vừa nghe, mày liễu liền dựng thẳng, lại vẫn là cười rộ lên.
Nàng tiến lên nói với Tống phu nhân:“Ta thấy tứ nha đầu trở về khẳng định
khó sống cùng Dung Hoa và mọi người, không bằng ở lại chỗ ta vài ba
ngày.”
Tống phu nhân sắc mặt âm trầm, khó hiểu nhìn nàng.
Hoàng quý phi ra hiệu ánh mắt với nàng.
Tống phu nhân đành phải thuận theo.
Tống tứ thấy hoàng quý phi khẳng định lưu nàng lại, quả thực là vui quá đâm ra bật khóc, vội quỳ gối tạ ơn.
Sau khi về nhà, khẳng định cũng bị răn dạy trách móc nặng nề, thậm chí còn có thể đã mất đi cái mạng nhỏ này.
Xem ra nàng đánh cược đúng rồi.
Hoàng quý phi đơn giản nói với Tô gia lão phu nhân cùng Vương phu nhân:“Ta
thấy nhị tiểu thư các ngươi cũng là đứa nhỏ ngay thẳng. Mặc dù có thời
điểm hơi bất công, cũng là tốt đứa nhỏ. Liền ở lại chỗ ta vài ngày đi,
để ta dạy vài ngày.”
Nhị tiểu thư vừa nghe, lập tức cảm kích tạ ơn.
Lão phu nhân trong lòng hừ lạnh.
Vương phu nhân lại cao hứng đến cực điểm.
Hoàng quý phi lại nhìn về phía đại tiểu thư, vừa muốn mở miệng, lão phu nhân
nhân tiện nói:“Đa tạ quý phi nương nương nâng đỡ. Nhà chúng ta đại a đầu cùng ngũ nha đầu, hai quỷ nha đầu bướng bỉnh, mang về gia phủ phải cẩn
thận dạy dỗ một phen. Miễn cho lại sau này lại mạo phạm đến quý phi
nương nương.”
Hoàng quý phi thấy lão phu nhân đem những lời muốn
nói nói ra trước mất, cũng không tiếp tục kiên trì, cười cười,“Không
vội, cứ từ từ đi dạo.”
Lão phu nhân cũng không chịu ở lại lâu
thêm, ngoại trừ Tô Nhân Vũ hầu hạ thánh giá, Tô Trì ở cùng thái tử, bà
mang nữ quyến cùng Tô Việt hồi phủ.
Tú Nga đi tiễn về, hoàng quý phi nói với nàng ta:“Toàn gia đều là hồ ly.”
Tú Nga cười cười,“Nương nương so đo làm gì. Bọn họ là Hồ ly, nhưng nương nương là thợ săn tốt nhất.”
Hoàng quý phi đắc ý tự đắc,“Ngươi tự mình đi an trí nha đầu chết tiệt kia cùng Tô nhị tiểu thư.”
Tú Nga lĩnh mệnh, mang theo vài cung tì đi lo liệu.
Lại nói mọi người Tô gia xuất cung, đều tự lên xe ngựa.
Vương phu nhân hung hăng trừng mắt nhìn Tô Hinh Nhi liếc mắt một cái, thấp giọng nổi giận nói:“Thật sự là cái đồ đê tiện.”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...