Vào trong cổng, Tô Mạt hạ cỗ kiệu, khiêu đi lại ôm lấy đại tiểu thư, "Tỷ tỷ, ta rất nhớ ngươi a."
Đại tiểu thư hơi hơi trầm mặt xuống, sẳng giọng: "Ngươi tên nha đầu, có chỗ nào nào nhớ ta , lâu như vậy mới trở về."
Tô Mạt cười hắc hắc, ghé tới lỗ tai nàng khẽ nói: "Tỷ không biết, nếu về sớm trước hai tháng, ta sẽ ko dám gặp người khác."
Đại tiểu thư lật khuôn mặt nàng, trái nhìn phải nhìn, cũng hơn nửa năm
không gặp, Tô Mạt cao lớn hơn không ít, khuôn mặt nhỏ nhắn bằng bàn tay cũng càng thêm kiều diễm động lòng người, trắng nõn nà, giống như là
hương tuyết phấn.
Quả thực là. . . . . . ánh sáng rực rỡ bắn ra bốn phía!
"So trước kia xinh đẹp hơn nhiều rồi." Đại tiểu thư vui mừng nói.
Tô Mạt kéo tay đại tỷ tỷ, chào hỏi cùng Hỉ Thước, sau đó hướng phòng lão phu nhân đi tới.
Hỉ Thước hỏi: "Lão gia đâu?"
Tô Việt tiến vào, nói: "Lão gia cùng Quận Vương tiến cung, bệ hạ tuyên triệu."
Hỉ Thước lên tiếng, phái người đi bẩm với lão phu nhân cùng phu nhân.
Tô Mạt cùng đại tiểu thư đứng khoanh tay hành lang, không ngừng nói chuyện thân mật, thanh âm ngọt giòn dễ nghe, một đường đi tới thượng phòng ở
hậu viện.
Hỉ Thước thấy bóng dáng các nàng xinh đẹp, vui mừng cười.
Nơi Lão phu nhân, không được gọi đến, nàng ta là không tư cách đi tới.
Liền kêu gọi nha đầu mụ mụ của mình quay trở về trong viện làm công việc thêu thùa may vá.
Nàng làm cho Tô Mạt cùng đại tiểu thư mỗi người một chiếc áo khoác, còn thiếu mỗi bước cuối cùng thêu hoa trên cổ áo thôi.
Tô Mạt cùng đại tiểu thư tiến vào trong viện của lão phu nhân, dập đầu trước.
Lão phu nhân vui mừng nói: "Nha đầu mau tới đây, để Lão Tổ Mẫu nhìn ngươi kĩ chút."
Tô Mạt cười tiến lên.
Mọi người vừa thấy, có người ghen tị có người tán thưởng, mới nửa năm không thấy, thoạt nhìn Tô Mạt lớn hơn rất nhiều, thân hình càng thêm phát
triển.
Vẻ hào quang xinh đẹp như toát ra từ trong cốt cách.
Đợi một thời gian, chờ nàng lớn lên, không biết sẽ đẹp tuyệt diệu khuynh quốc khuynh thành thế nào đây?
Lão phu nhân ôm nàng vào trong ngực, " Nha đầu bảo bối của ta, ngươi đã trở lại. Thân thể đều khỏe hẳn chưa?"
Tô Mạt đứng dậy, xoay một vòng, "Khỏe. Hoàn toàn khỏe lại rồi."
Vương phu nhân hừ một tiếng, "Ngươi từ đại môn đi vào?"
Ngày thường đại môn của Tô gia là không mở, mọi người trong nhà ra vào cũng đi cửa hông, hôm nay Quận Vương tới đây, mới mở đại môn.
Nhưng Quận Vương cùng lão gia tiến cung , vậy đại môn sẽ không nên để nha đầu như ngươi đi vào.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...