Nói xong hắn đi kê toa thuốc, lĩnh tiền đi về.
Hoàng Phủ Giới sớm đã kìm không được, nghe xong đại phu dài dòng một phen, giống như nói Tô Mạt không được rồi.
Hắn tức giận đến hai mắt đỏ bừng, ánh mắt giống như giết người nhìn nhị
tiểu thư,“Trời quang đãng như vậy có rắn gì hả? Ta thấy ngươi là ghen tị Mạt nhi, phỏng chừng muốn nàng ấy ngã xuống nước.”
Nhị tiểu thư nhất thời ủy khuất rơi lệ không ngừng, che mặt lao ra đi,“Ta liền đi đền mạng cho ngũ muội muội.”
Tô Trì phi thân dựng lên, đem nàng kéo lại, cả giận:“Việc này cùng ngươi không quan hệ. Không cần phải tự trách.”
Hắn trở lại, hướng tới lão phu nhân quỳ gối:“Lão tổ mẫu, việc này quả thật không quan hệ đến nhị muội, ta có thể làm chứng.”
Lão phu nhân nói:“Đừng truy cứu nữa. Ngũ nha đầu cũng là ham chơi. Vẫn thỉnh thất điện hạ an tâm một chút chớ nóng vội.”
Cháu gái của mình rơi xuống nước, mình còn không có nóng lòng như lửa đốt
như vậy, thất điện hạ này cũng không tránh khỏi quá nóng nảy đi.
Nếu để cho người ta biết, còn tưởng rằng......
Lão phu nhân trong lòng chấn động, nhìn Hoàng Phủ Giới một cái, không phải là......
Nàng cân nhắc một chút, lại nhìn Hoàng Phủ Giác, vị ngũ điện hạ này nhìn
quân tử ôn nhã như ngọc, nhưng khi hành động lại nhanh chân như thỏ.
Hơn nữa, đối với Tô Mạt thoạt nhìn rất là quan tâm.
Ngũ điện hạ được sủng ái, cùng nhị điện hạ đương nhiên là không giống rồi.
Tuy rằng thái tử có mấy đại gia tộc trong triều đình ủng hộ, nhưng là ngũ
hoàng tử ở giữa đám người sĩ tử và thanh lưu cũng rất có tiếng tăm, cũng rất nổi danh vọng.
Lúc này thấy Tô Nhân Vũ từ trên lầu xuống dưới, mọi người vội hỏi tình hình như thế nào rồi.
Tô Nhân Vũ sắc mặt xám trắng, bộ dáng rất là đau lòng, hắn hướng tới thái
tử xin lỗi, lại nói với lão phu nhân:“Mẫu thân, ta nghĩ nên đưa Mạt nhi
đi thôn trang dưỡng bệnh. Không cho nữ nhi động đến chuyện của Hương lâu nữa. Mấy ngày nay Mạt nhi mệt mỏi lắm rồi. Lại bận bịu tiếp việc ở
Hương lâu, còn ứng phó người tới quấy rối, cơ bản không nghỉ ngơi cẩn
thận. Bây giờ vừa bị rơi xuống nước, nước lạnh kích phế, động tới bệnh
cũ khi còn nhỏ.”
Lão phu nhân do dự một chút, Vương phu nhân nói:“Làm sao liền yếu ớt như vậy?”
Tô Nhân Vũ lạnh lùng trừng mắt nàng,“Nếu không phải ngươi gây ra chuyện
tốt như vậy sao, Mạt nhi cũng sẽ không từ trong bụng mẹ liền bị ủy
khuất.”
Vương phu nhân giật mình rùng mình một cái, ánh mắt này của hắn quả thực như muốn giết người.
Tô Trì giật giật khóe miệng, sắc mặt lạnh lẽo.
Trước mặt mọi người vô lễ với mẫu thân của mình, thì chính là không cho hắn
thể diện, nói như thế nào hắn cũng là người của thái tử.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...