Nếu không ai thủ ở phòng nàng, chỉ sợ không biết đủ những chuyện Vương phu nhân làm .
Hiện tại, Tô Mạt một chút cũng không tin Vương phu nhân chịu sống yên ổn.
Nếu cho nàng ta một chút lực, chỉ sợ nàng sẽ phản ngay.
Tô Mạt trước dẫn người đi thăm phòng Hỉ Thước di nương, lại nói tiếp, từ
ngày nàng đi vào thế giới này, Cố di nương tuy rằng là mụ mụ ruột của
nàng, dù là nàng ta cùng phụ thân phi thường yêu nhau nhưng tất cả đều
đã là thiên nhân vĩnh cách , hơn nữa Hỉ Thước yêu Quốc Công như thế. Tô
Mạt hy vọng hắn có thể tiếp nhận Hỉ Thước, chấp nhận người mới không có
nghĩa là đã quên đi người xưa.
Bởi vì người chết thì thoải mái, mà người còn sống lại chịu khổ.
Hỉ Thước thấy Tô Mạt thế nhưng tự mình đến cảm thấyvô cùng bối rối, liền nghênh đón nàng vào nhà.
Tô Mạt cười nói:“Ta cùng tỷ tỷ có làm một ít nước hoa, giờ đưa cho di nương dùng thử xem.”
Nàng tặng đủ loại kiểu dáng , cuối cùng chỉ chỉ bình nước hoa hương chanh,
đối Hỉ Thước nói:“Ngũ nương, cái này ngươi lấy lau vào buổi tối. Không
cần nhiều , một chút là tốt rồi.”
Nàng khoa tay múa chân một chút, mở ra nút lọ, dùng trâm đầu dích một chút, bôi vào cổ tay, sau tai cùng dưới gáy Hỉ Thước.
Loại hương chanh không hẳn giống với mấy loại hiện tại, có vẻ thanh nhã lại kéo dài.
Hỉ Thước ngửi ngửi, rất là thích,“Tiểu thư cho ta cái này, ta như thế nào có thể cảm tạ ngươi?”
Tô Mạt cười cười,“Di nương đã rất tốt với ta rồi, còn muốn cảm tạ cái gì nữa?”
Nàng cười chân thành, Hỉ Thước cảm giác được mạnh mẽ nàng đang nói cho chính mình biết nàng thừa nhận nàng là tứ tiểu thư .
Hỉ Thước kinh ngạc lẩm bẩm nói:“Tứ, a, ngũ tiểu thư.”
Tô Mạt mỉm cười,“Ngũ nương, ta là tứ tiểu thư, lão phu nhân đã chấp thuận
cho ta về nhận tổ tông . Chờ hắn trở lại sẽ tiến tên ta vào gia phả.”
Trước kia vì Đỗ Quyên không được sủng nên nữ nhi của nàng không được nhập gia phả . Nhất là Tô Nhân Vũ, hắn phản cảm, chán ghét, đương nhiên không
nghĩ không để ý cho các nàng.
Hỉ Thước vui mừng phát khóc, lấy khăn sống chết lau nước mắt,“Tiểu thư chớ trách, ta, thật sự rất vui mừng.”
Như vậy tâm ý của lão gia cũng cuối cùng đã được hiểu rõ.
Trước đây hắn luôn thở dài thở ngắn vì tiểu thư không chịu tiếp nhận hắn, rồi lại vì thân nữ biến nghĩa nữ, không thể nhập gia phả.
Nhưng nay tốt lắm, giai đại vui mừng.
Tô Mạt vỗ vỗ tay Hỉ Thước, cười nói:“Cám ơn ngũ nương.”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...