Tô Mạt cười hì hì khoát tay,“Ai nha, ta lại không biết chữ, thôi ngươi nói phải thì là phải.”
Tên sai dịch kia nổi giận,“Ngươi muốn như thế nào!”
Nam nhân một thân cẩm bào màu xanh ngọc kia nhìn Tô Mạt, khinh trách mắng:“ Chấp nhặt cùng đứa nhỏ làm chi.”
Tên sai dịch kia lập tức phục hồi tinh thần lại, hắn cũng không phải điên rồi chứ, sao lại lý luận với tiểu nha đầu kia.
Có thể có kết quả gì.
Tô Mạt nhìn nam nhân kia, hắn cũng nhìn nàng.
“Xin hỏi vị tiểu thư này, thoạt nhìn thực quen mặt.”
Tô Mạt cười long lanh ánh mắt,“Vị công tử này, ta mới bảy tuổi, tuổi mụ
mới tám tuổi à, ngươi như vậy đến làm quen, thực dung tục đó.”
Thủ hạ sai dịch của nam nhân kia đều trợn mắt hướng đến, tay cầm ở trên đao.
Người trước mắt Tô Mạt này bất quá hơn mười tuổi, nhất định giả bộ làm ra vẻ
bộ dáng của ông cụ non a, có cái gì thú vị mà giả bộ chứ ?
Nam
nhân hơi hơi chắp tay, thần thái vẫn như cũ rất là kiêu căng:“Xin hỏi
tiểu thư họ gì, quả thật là nhìn giống như muội muội của tại hạ.”
Tô Mạt cả kinh, đảo mắt nhìn qua một bên đang cúi đầu chuyên tâm tách hạch đào cho nàng ăn- Tĩnh thiếu gia.
Lúc này, hắn ngẩng đầu lên, mỉm cười, mọi người chỉ cảm thấy chưa từng gặp
qua vẻ tươi cười đẹp như vậy, sáng rực phảng phất như hoa cỏ mùa xuân,
trong phòng bừng sáng ánh mặt trời.
“Đừng quan tâm bọn họ.”
Hắn cũng không thèm nhìn tới những người khác, đưa nắm hạch đào nhân trong tay cho nàng.
Tô Mạt liền như vậy đứng ở trên ghế, khom thắt lưng xuống, giống con mèo
nhỏ, một hơi đem nhân hạch đào trong tay hắn đều ăn hết.
Hiện tại thân thể nàng là thời điểm thay đổi chiều cao, thời điểm không thể để thiếu dinh dưỡng.
“Nhị điện...... Ngài......” nam nhân mặc cẩm bào xanh ngọc nhìn Tĩnh thiếu gia, trên mặt là biểu tình kinh ngạc tột độ.
Tô Mạt nheo lại con ngươi, trong mắt lóe ra hào quang nguy hiểm, nhìn chằm chằm Tĩnh thiếu gia.
Hắn nhướng mi, ôn hòa nói :“Tô Trì, không gặp thời gian ngắn như vậy, chúc mừng ngươi làm khâm sai.”
Người này đúng là Tô Trì, vị đại ca tên tuổi vang dội chưa từng gặp mặt của Tô Mạt.
Tô gia bọn nha đầu lúc tám chuyện luôn thích đem đại thiếu gia nhị thiếu
gia so sánh với nhau, hai vị thiếu gia đều là người phi thường anh tuấn, đại thiếu gia lạnh lùng, nhị thiếu gia ôn hòa.
Đại thiếu gia từ rất nhỏ đã tiến cung làm bạn học với thái tử, rất lâu mới về nhà một
lần, bất quá năm nay vừa mới mười bảy tuổi, cũng đã thành một nam nhân
vô cùng xuất sắc rồi.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...