Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương Phi

Thẩm Phỉ sầm mặt, vẻ mặt cũng nghiêm túc: "Thật?"

Hắn biết Tam đệ của hắn là tên công tử hoa hoa, thích mỹ nhân, cả ngày la hét gì mà phải thử hết rượu trong thiên hạ, say nằm ngủ trên gối mỹ nhân.

Chỉ cần nơi đó có rượu ngon, nơi đó có mỹ nhân, hắn cũng để lại tên đi, vì thế cũng từng chịu không ít khổ, mà không biết hối cải.

Từ trước đến giờ Thẩm Phỉ kiên trì cho rằng người đều có điểm tốt, còn sống mới quan trọng, cho nên đối với các đệ đệ muội muội, hắn cũng không có cố ý sửa đổi.

Hơn nữa mặc dù Thẩm Tam háo sắc, cũng không bỉ ổi, phong lưu không hạ lưu, cũng coi là sắc trung tinh phẩm, huống chi đối với những nữ nhân từng lui tới với hắn, cũng có thể đã gặp nhau thì cũng có lúc chia tay, cũng không phải háo sắc.

Cho nên Thẩm Phỉ cũng chưa hạn chế Tam đệ.

Nhưng nếu như hắn dám đem chủ ý đánh tới trên người Tô Mạt, hắn cũng sẽ không nhẹ nhàng tha thứ.


Tô Mạt không thể chạm vào, có mấy nguyên nhân.

Một là, nàng là nữ nhân của Tề vương, cho dù có một ngày Tề vương không cần nàng nữa, nam nhân khác cũng đừng mơ tưởng có ý đồ với nàng. Đây là tôn nghiêm đế vương gia cùng mặt mũi.

Hai là, nàng là nữ nhi của Tô quốc công, địa vị cũng là cực kỳ tôn quý, nam tử có thể khuynh hộ, lại không thể có dâm dục, nếu không thì đúng là bất kính với nhà huân quý.

Ba là, nàng là Tô Mạt. Tô Mạt túc trí đa mưu, hô phong hoán vũ, cơ hồ không gì không thể.

Đây là những điều Thẩm Phỉ hiểu về Tô Mạt thông qua điều tra, ít nhất là trong nội tâm vững vàng của hắn đã để lại ba dấu ấn.

Thẩm Tam dám có suy nghĩa gì đó với nàng, chính là gây họa cho Thẩm gia.


Phải tìm thời gian cảnh cáo hắn tử tế.

Kết quả chuyện này còn chưa được nghĩ thấu triệt, Thẩm Tinh Tinh lại ném xuống một quả bom: "Đại ca, còn có cái tên Ngụy An Lương đó, ta cảm thấy được động cơ của hắn cũng không tinh khiết, cả ngày len lén nhìn chằm chằm Tô Mạt, khẳng định cũng là bị mê hoặc rồi, ngươi đều phải hảo hảo gõ bọn họ một cái, thật là quá đáng."

Mặc dù nàng không thích Ngụy An Lương, nhưng Ngụy An Lương vẫn đối với nàng rất tốt, hôm nay đối với Tô Mạt như vậy, nàng cảm thấy không thoải mái.

Coi như nàng không cần, bọn họ cũng phải nhìn nàng chằm chằm, xoay chung quanh nàng mới được, nếu không nàng cảm thấy không thoải mái mà không nói ra được.

Thẩm Phỉ có chút không tiêu hóa được, chỉ là Ngụy An Lương không phải cái loại nam nhân đó, hắn còn có lòng tin.

Thẩm Tinh Tinh tiếp tục càu nhàu, đem chuyện Tô Mạt khi dễ Nhạc Phong thế nào, Nhạc Phong cầu toàn uất ức thế nào, tất cả nói ra hoàn toàn.

Rất triệt để.

Thẩm Phỉ cau mày, nhỏ giọng cảnh cáo nói: "Tiểu muội, ta muốn nhắc nhở ngươi, dù gì Nhạc cô nương Tinh cô nương gì đó, đó là chuyện nhà người ta, ngươi không cần tùy tiện dính vào, tránh cho rước lấy phiền toái không cần thiết."


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui