Chuyện Lưu Vân bị thương không công khai, hắn và Lan Như trở về cũng là tránh tai mắt, người khác cũng chỉ nghe nói, còn chưa có đối mặt hắn liền lại đi nha.
Nhạc Phong Nhi tự nhiên nhận định là hắn tìm Hoàng Phủ Cẩn đi, nhất định là làm chân chạy cho Tô Mạt, càng tức giận.
Chỉ là lại không dám đối với Tô Mạt quá mức càn rỡ, dù sao Vương Gia không có ở đây, không ai có thể bảo vệ nàng.
Nhưng lại không cam lòng, cứ như vậy bị Tô Mạt chèn ép.
Ngụy An Lương nhìn Tô Mạt một cái, lại thấy sắc mặt nàng càng thêm đông lạnh, trong bụng cũng cảm thấy cô gái lợi hại hơn nữa, dính dấp đến tình yêu, chỉ sợ cũng sẽ không bình tĩnh như vậy.
Nếu là người khác chất vấn nàng, nàng chỉ cười cười hơi nhạo báng, nhưng bởi vì là Nhạc Phong Nhi, nàng liền tức giân.
Lúc như vậy, Tô Mạt cũng không phải là dầu muối không vào, không có nhược điểm.
Tô Mạt cũng không thèm nhìn tới Nhạc Phong Nhi, phân phó Lan Như: “Nếu như nàng nói nữa, thì vả miệng cho ta.”
Nhạc Phong Nhi sửng sốt một chút, không dám tin nhìn Tô Mạt, không ngờ tới nàng không cho mặt mũi như vậy, thế nhưng trước mặt nhiều người như vậy liền dám nói lời nói như vậy.
“Ngươi...ngươi......” Lời nàng còn chưa dứt, mọi người chỉ nghe thanh thúy một tiếng, “Pang”!
Trên mặt Nhạc Phong Nhi xuất hiện một bàn tay, Lan Như vẫn như cũ đứng ở một bên, giống như căn bản không có di chuyển.
Nhưng Thẩm Tam mấy thấy rõ là nàng ra tay, chỉ là không ngờ tới nhanh như vậy.
Nhạc Phong Nhi lập tức chảy nước mắt, gương mặt đau rát, Thẩm Tinh Tinh cũng bị ngơ ngác rồi, Tô Mạt này quá kiêu ngạo, nhưng...... Nàng thế nhưng cảm thấy cũng rất có khí thế, mình nói đánh, có lúc chỉ là hù dọa, vẫn chừa đường sống.
Tô Mạt dám nói đánh thì đánh rồi, nói thế nào Nhạc Phong Nhi cũng là nữ hài tử xinh đẹp.
Nhạc Phong Nhi xấu mặt, bụm mặt xông ra ngoài, Thẩm Tinh Tinh để Phỉ Thúy theo sau.
Tô Mạt cười cười, nhìn về phía mọi người, “Thẩm công Tử, ta cùng Cẩn ca ca nguyên bổn chính là muốn đi bái phỏng Thẩm lao gia, mọi người hợp tác lâu như vậy, chúng ta vẫn không có thời gian tự mình tới cửa bái phỏng. Lần này đã có cơ hội, đã tới rồi. Hai ngày trước làm việc đi ngang qua đây, vừa vặn qua biệt viện quý phủ, đi vào bái phỏng, là một vị Mạc quản sự chủ nhà. Viện kia thật xinh đẹp, chỉ là Tam công tử cùng Thẩm tiểu thư không có ở đây, chúng ta cũng không thể không biết xấu hổ cẩn thận đi dạo, liền cáo từ. Nghĩ tới nếu
Tam công tử cùng Thẩm tiểu thư đang ở phụ cận, không bằng làm mặt dày làm phiền.”
Thấy Tô Mạt thế nhưng chủ động muốn xem biệt viện nhà nàng, Thẩm Tinh Tinh vô cùng hả hê rồi.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...