Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương Phi
Vô cùng có khả năng là đang âm thầm quan sát.
Tô Mạt nhanh chóng quyết định, “Đem giấy tờ thân phận của chúng ta ra cho vị sai nha này xem.”
Nàng dùng ánh mắt ra hiệu cho Lưu Vân, Lưu Vân hiểu ý, lấy giấy tờ giả bọn họ đã chuẩn bị trước ra.
Cái gọi là giấy tờ giả, chỉ là không đúng số mà thôi, đó cũng là thật.
Sai nha kia vội nói: “Để cho huynh đệ của chúng ta kiểm tra một chút, bản sai có dẫn theo người chuyên môn kiểm tra tới.”
Thấy mấy người Tô Mạt chịu thua, hắn ta lập tức dương dương tự đắc.
Tô Mạt khoát tay, bảo Lưu Hỏa cho bọn họ vào.
Không lâu sau, bảy tám sai nha nối đuôi nhau đi vào, một đám như sói như hổ.
Hai mắt Hoàng Phủ Cẩn sáng như đuốc, lập tức phát hiện trong đó có một người bất thường.
Giống như người giang hồ, bản tính khí chất không giống người bình thường, mà sai nha tất nhiên là không giống.
Cho dù là người giang hồ không biết võ công, cũng sẽ có sự khác biệt.
Người bình thường có thể không để ý, nhưng Hoàng Phủ Cẩn nội ngoại kiêm tu, tất nhiên không giống bình thường, hai mắt hắn đảo qua, có thể nhìn ra người đó cố ý che giấu võ công, không chỉ như vậy, lại còn cố ý hạ thấp tầm mắt.
Nhưng mà không thể không giống những sai nha ương ngạch khác, cho nên cũng phải giả bộ dương dương tự đắc.
Tuy là hắn làm vô cùng tốt, người bình thường không nhìn ra sơ hở gì.
Nhưng trong ánh mắt của Hoàng Phủ Cẩn, sơ hở nào cũng rất rõ ràng.
Tiếp đó hắn uống trà dùng truyền âm mật nói cho Tô Mạt.
Tô Mạt cũng đang nhìn, công lực của nàng còn yếu, tuy rằng lý luận nhiều, nhưng chưa trải qua nhiều, cho nên hoài nghi ba người trong đó, nhưng không xác định được là người nào.
Hoàng Phủ Cẩn vừa nói xong, nàng liền tập trung nhìn người kia, sau đó bất động thanh sắc quan sát bọn họ.
Lưu Vân lấy giấy tờ ra, lại mời “bằng hữu” kia ra.
Tên sai nha kia bảo ba người tiến lên kiểm tra, Tô Mạt có thể nhìn thấy ba người đều vội vàng mở ra, hai người ánh mắt tham lam, một người nhìn rất nhanh.
Nhìn đến bên dưới, hai người kia đều vô cùng thất vọng, trong đó một người lại có vẻ đăm chiêu, chính là người Hoàng Phủ Cẩn chỉ.
Tô Mạt lén ra hiệu cho Lưu Vân, Lưu Vân hiểu ý, nói với tên đứng đầu, “Vị sai nha này, ngươi cũng nhìn rồi, không có vấn đề gì đi.”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...