Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương Phi

Lan Như đưa trà tiêu thực lên cho Tô Mạt.

Thẩm Tinh Tinh bất mãn nói: "Này, Tô gia các người đãi khách như vậy sao? Khách nhân ở đây, vậy mà cũng không hỏitới một câu, cũng không dâng trà."

Tô Mạt liếc mắt nhìn nàng ta một cái, lười biếng nói: "Xin hỏi Thẩm tiểu thư, tiểu thư là kiểu khách gì?"

Khách không mời mà tới sao?

Hơn nữa còn có địch ý với chủ nhân ở đây.

Nàng coi như nói chuyện với Thẩm Tinh Tinh để tiêu thực, chẳng muốn so đo.

Thẩm Tinh Tinh tức giận: "Không phải ngươi cùng buôn bán với gia đình ta sao? Về tình về lý, chúng ta là có quan hệ với nhau, chẳng lẽ ngươi không nên chiêu đãi ta cho tốt sao?"


Tô Mạt cảm thấy nàng ta nói cũng có lý, hơi gật đầu, "Chính xác."

Thẩm Tinh Tinh nhìn thoáng qua Hoàng Phủ Cẩn, hắn vẫn nhắm mắt, vẻ mặt lạnh nhạt, một gương mặt tuấn mỹ không vẽ lại được, khiến cho người khác không thể nắm giữ.

Nhớ đến Tô Mạt cùng hắn một đường xuôi nam, hai người vẫn luôn chàng chàng thiếp thiếp, trong lòng nàng ta giống như có con mèo đang mài móng.

Hận không thể đá văng Tô Mạt đi, để nàng ta và Hoàng Phủ Cẩn ở cùng với nhau.

Tô Mạt liếc mắt nhìn nàng ta một cái, có chút khiêu khích nói: "Trước đây nghe giọng điệu của Thẩm tiểu thư, hình như trong phủ có không ít người tài, không phải là muốn đấu với chúng tôi sao? Chúng tôi tuyệt đối không chạy, tùy thời phụng bồi."

Tốt nhất những người tài ba đó là đám Bạch y nhân, vậy nàng càng bớt phiền toái, có thể trực tiếp ra tay với Thẩm gia.


Thẩm Tinh Tinh đắc ý hừ một tiếng, "Đó là tất nhiên, từ nhỏ đến lớn, võ công ta theo học của sư phụ, hơn hẳn người thường, còn các tiêu sư khác, sư phụ cùng với các sư phụ khác, nhiều vô số."

Tô Mạt không chút để ý nói: "Cũng sắp thành danh môn chính phái như là Võ Đang hay Thiếu Lâm gì đấy rồi."

Thẩm Tinh Tinh nhướn mày, "Tất nhiên, tất nhiên giang hồ cũng có người tài ba khác.."

Không có vũ lực tương ứng, Thẩm gia có thể bảo vệ được núi vàng núi bạc sao? Không có thì đã sớm bị đám trộm cướp lấy sạch rồi.

"Thẩm tiểu thư nói như vậy, ngược lại ta có chút tò mò về bọn họ, vô cùng muốn mở rộng kiến thức." Tô Mạt từ từ cầm khăn lau má.

Thẩm Tinh Tinh liếc nhìn Hoàng Phủ Cẩn một cái, cảm thấy có một kế hoạch, cười nói: "Thành giao, các người có thể yên tâm đi cùng ta, có cơ hội tất nhiên ta sẽ giới thiệu cho các ngươi. Hơn nữa còn muốn đấu với các ngươi một trận."

Cuối cùng nàng ta lại hỏi: "Tô mạt, võ công của ngươi học ai vậy? Coi như cũng được."

Tô Mạt cười cười nói: "Tất nhiên là của sư phụ ta rồi."


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui