Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương Phi
Vu Hận Sinh nhìn Hoàng Phủ Cẩn nói: “Thế nào? Cảm thấy tội lỗi? Ngươi
không nghe nhầm đâu, ta nói cho ngươi biết, không phải tất cả trí nhớ
ngày bé đều bị lãng quên, trùng hợp ta nhớ được mẫu thân của ta, mẫu
thân của ngươi và cả nghĩa phụ của ngươi nữa, bọn họ hèn hạ bày mưu hại
ta như thế nào, ta đều nhớ! Hahaha! Các ngươi có biết, một người có trí
nhớ tốt thì sẽ có nỗi khổ gì không? Cái cảm giác đau đớn khi bị cha mẹ
ruột thịt vứt bỏ, giống như vô duyên vô cớ bị dao đâm một nhát vậy, các
ngươi nói thử xem, tại sao ta lại phải tha thứ cho bọn họ.”
Diệp Tri Vân lắc đầu nói: “Hoàng hậu lúc đấy không biết…”
“Ông câm miệng!” Vu Hận Sinh ngắt lời của ông, “Ông đã biết mọi việc… vậy chịu chết đi!”
Hắn vận nội công, từng đám khói dày lại bốc lên.
Diệp Tri Vân hét lớn một tiếng, “Cẩn thận!”
Những tiếng nổ mạnh vang lên ở khắp nơi, vách tường bắt đầu đổ xuống, có gió lớn thổi đến, khói mù bị thổi bay hết.
Nếu là trong không gian kín thì khói độc sẽ phát huy được tác dụng,
nhưng nếu ở một nơi thông gió, thì những khói độc kia đều bị đánh tan.
Bỗng nhiên xuất hiện giọng nói của Tả Minh Thụy: “Diệp công công, bản
quan đã biết được chân tướng, ngài yên tâm, chắc chắn sẽ giúp ngài một
tay!”
Vu Hận Sinh không ngờ Tả Minh Thụy sẽ đến, hơn nữa còn âm thầm bày mưu
với Diệp Tri Vân, hắn điên cuồng công kích, Hoàng Phủ Cẩn tiến lên ngăn
hắn lại, cùng hắn so chiêu.
Tô Mạt đứng một bên khẩn trương theo dõi, Vu Hận Sinh liều mạng xuất
chiêu, mà Hoàng Phủ Cẩn lại có nhiều chỗ cố kị, nhiều lần trúng chiêu,
nếu không phải có nội lực thâm hậu có lẽ đã bị Vu Hận Sinh đánh bại.
“Cẩn ca ca, không cần giằng co với hắn!” Nàng cất giọng nhắc nhở Hoàng Phủ Cẩn.
Vu Hận Sinh lạnh lùng nhìn hắn, đỡ lấy chiêu thức của Hoàng Phủ Cẩn sau
đó quay sang tấn công Tô Mạt, mà Hoàng Phủ Cẩn vẫn tiếp tục đánh về phía lưng của hắn, chỉ cần trúng một chiêu này thì sẽ lấy được mạng của hắn.
Hoàng Phủ Cẩn cũng không muốn giết hắn, nhưng lại không thể để cho Tô
Mạt bị thương, nên không thể làm gì khác là tay mạnh hơn, buộc hắn phải
đỡ lấy.
Đúng vào lúc này, sau lưng vu Hận Sinh lại có biến đổi, một chùm khói
xanh biếc bốc ra, trong nháy mắt bao phủ lấy Hoàng Phủ Cẩn.
Mà Vu Hận Sinh đã đến trước mặt Tô Mạt, trong tay nàng lập tức phóng ra
mấy cái ám tiễn, lăn một vòng tránh ra, lập tức Diệp Tri Vân và Tiêu Vũ
Lâu nhảy đến tiếp chiêu của hắn.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...