Nhâm công công theo
bản năng lau mồ hôi lạnh trên trán: “Hoàng quý phi nương nương sai ta
tới tặng lễ vật cho lão phu nhân, về phần nhị tiểu thư, nếu đã mang cốt
nhục của thái tử điện hạ, đương nhiên không thể chịu thẩm. Chờ qua trung nguyên, tìm được ngày tốt, thái tử sẽ sai người đón nàng vào cung.”
Nói xong, hắn sai người đưa danh mục quà tặng, sau đó dẫn người nhanh chân bỏ đi, giống như có người phía sau đuổi giết.
Lão phu nhân nhìn Tô Văn Nhi, lạnh lùng nói: “Đưa nó về phòng, chú ý để nó ở yên trong đó, chừng nào có lệnh lập tức đưa vào cung, đừng làm bẩn Tô
gia ta.”
Nói xong, bà xoay người đi ra ngoài.
Đại tiểu thư cùng Tô Hinh Nhi theo sau.
Tô Mạt cùng Tô Việt hai mặt nhìn nhau, Tô Việt sai người đem Tô Văn Nhi
nâng trở về sau đó nói với Tô Mạt: “Thủ tục mở trà lâu của muội ta đã
làm xong, muội chỉ cần đem vị trí cửa hàng cùng những thứ cần thiết điền lên là được.”
Tô Mạt vui vẻ, ôm cánh tay hắn: “ Nhị ca tốt nhất !”
Cái này có khác gì chi phiếu không số ngày trước đâu. Muốn điền mấy số thì điền, nàng tủm tỉm:“Huynh trái pháp luật?”
Nếu làm mất tiền đồ nhị ca thì không hay.
Tô Việt :“Phạm cái gì pháp ? Đừng quên, đây là bệ hạ tự mình đáp ứng, hơn
nữa ngươi phụ trách rất nhiều việc trong ngoài cho người, còn làm cho
quốc khố tăng không ít, vài đặc quyền thì có là gì?”
Tô Mạt cười gian: “Không giấu gì huynh, bọn A Lí tìm được chỗ tốt rồi, chỉ còn chờ cái này thôi.”
Tô Việt cũng cười, đưa mọi thứ cho nàng.
Tô Mạt liền sai Lăng Nhược, A Lí cùng mấy người nữa đi làm, còn Lưu Vân,
Lưu Hỏa, vì chuyện của Lưu Niên, nàng muốn cho hai người them thời gian
để nguôi ngoai.
Không ngờ, đêm xuống, họ theo Hoàng Phủ Cẩn tới, càm
ràm: “Tiểu thư chẳng lẽ cảm thấy chúng ta không còn dùng được sao? Có
chuyện sao không cho ta huynh đệ làm.”
Bộ dạng vô cùng tội nghiệp, Tô Mạt nhìn Hoàng Phủ Cẩn, hắn lại ngẩng đầu ngắm trăng, một bộ ta vô tội.
Tô Mạt thở dài: “Lưu Niên ở đâu?”
Lưu Vân cắn môi, Lưu Hỏa bĩu miệng:“Trong lòng chúng ta.”
Hôm Lưu Niên chết, hai người khóc chết đi sống lại, một mực nói Lưu Niên không chết, hắn vẫn ở kế bên mà.
Nàng sợ hai người họ trở nên điên loạn nên nói, nếu họ cứ cho rằng Lưu niên
vẫn còn sống, vẫn ở gần họ, Lưu Niên có chết cũng không yên ổn
Giờ, nghe hắn nói vậy, nàng biết, bọn hắn đã lấy lại bình tĩnh.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...