Hắn nói: "Chẳng lẽ Mạt Nhi giúp đỡ họ đoạt Dã Kê, bọn họ còn chưa vừa ý? Vậy để bệ hạ xem bản
lãnh thật của chúng, làm việc thì không xong nhưng cứ hay cáo trạng. "
Tô Trì cãi lại nói: "Phụ thân không thể nói như vậy. Mạt Nhi tuy đoạt được Dã Kê, nhưng cũng là toàn thể đồng liêu cùng chung sức hợp tác. Còn
nữa, chết rất nhiều binh sĩ, lại là đại pháo, cái gì khăn, diều , đều
đem Lai Châu náo loạn đến người ngã ngựa đổ. Nếu bắt không được, vậy
thật sự không thể nào nói nổi rồi. Huống hồ nàng tự chủ trương, chiêu an Lão Hổ, lại cho người mở sơn đạo, lại còn miễn xá cho một số thổ phỉ,
nàng đâu có quyền lực lớn như vậy?"
Tô nhân Vũ trách cứ nói: "Ta xem con mấy năm nay càng ngày càng không tiến bộ rồi. Sao không
nghĩ làm thế nào để tiến thủ, chỉ nghĩ đến tìm lỗi của người khác. Người khác sai lầm, có liên quan đến con sao? Huống chi, binh thư con không
đọc qua hai bản, lại dám mang binh đi vây quét Dã Kê sơn? Làm chết quá
nửa, còn dám nói muội muội con sai!"
TôTrì nghe phụ thân tức
giận, thân thể run lên, cuống quít quỳ xuống: "Phụ thân, con nói đều là lời thật. Tuy con đánh giặc không được, nhưng nếu không phải nhờ con,
từ trên xuống dưới phủ nha Lai Châu có thể nghe lời bọn hắn sao? Hiển
nhiên là do con chuẩn bị . Còn nữa, lúc đi Úc Liên Thành, Vu Hận Sinh
kia không có xuất hiện, con vừa đi, hắn liền hiện ra, trực tiếp nhằm về
phía con. Lại còn bắn con một mũi tên, phụ thân không quan tâm đến sống
chết của nhi tử, trái lại còn trách móc!"
Hắn không phục nghiêng đầu.
Tô nhân Vũ cả giận nói: "Cút cho ta, đừng ở chỗ này làm bẩn mắt ta."
Tô Trì hừ một tiếng, đứng dậy liền đi.
Tô nhân Vũ lại nói: "Đứng lại cho ta."
Tô Trì quay đầu: "Để làm gì!"
"Có phải Văn Nhi ở chỗ của Thái tử hay không." Tô nhân Vũ trừng mắt nhìn hắn.
Tô Trì né tránh ánh mắt của hắn : "Con không biết. Con vừa trở về, cha lại nói cái gì thích khách , con biết gì đâu?"
Tô nhân Vũ hừ lạnh: "Nàng dám cấu kết với Tống gia, mưu toan sát hại Hỉ
Thước cùng đứa nhỏ trong bụng, lại sai người đến ám sát Lão Tổ Mẫu
ngươi, nếu ngươi dám bao che nàng, đừng trách ta cả ngươi cũng không
nhận ."
Tô Trì vừa nghe xong cũng nổi giận, lạnh lùng nói: "Vốn
cha cũng không xem con là con trai người, không coi mẫu thân con là thê
tử. Trong lòng người trừ bỏ Cố Doanh Nhi đã chết cùng Tô Mạt hiện tại,
còn có ai?"
Tô nhân Vũ dương tay, "Bốp" một tiếng, Tô Trì lảo đảo một cái.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...