Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương Phi

Tô Mạt mắng thầm,
thích cái đầu nhà ngươi. Ngươi không nghe hắn nói chắc? Hắn có thích gì
ngoài giết người đâu? Địa vị hoàng đế hắn chẳng thèm nữa là…

Có lẽ, trong mắt hắn, thế gian này đều là người chết mới gọi là thú vị.

Rốt cuộc, tên này từ đâu chui ra? Vì sao không có chút tin tức gì về hắn?

Thân phận thật sự của hắn, mục đích của hắn là gì?

Nàng làm sao mới điều tra được đây? Nếu không, làm sao ăn nói với Hoàng Phủ Cẩn?

Nhơ tới Hoàng Phủ Cẩn, nàng nhịn không được rùng mình, chàng mà nổi giận thi...


Trịnh Vinh khuyên nàng một hồi mới bịn rịn nhờ Hải Nhất Đao chiếu cố, còn
mình phải nhanh chóng trở về nếu không muốn bị người nghi kị.

Hải Nhất Đao sảng khoái nhận lời, kêu a đầu tới hầu hạ Tô Mạt, lại sai người đưa Trịnh vinh xuống núi.

Tô Mạt lưu luyến nhìn Trịnh Vinh tới khi mất dạng mới theo người hầu về
phòng. Chỗ này mặc dù là sơn động nhưng phòng ốc lại rất sạch, còn lót
da hổ thật dày, vô cùng thoải mái.

Hải Nhất Đao với Tiết Nhị đương gia cũng đến xem qua chỗ ở của nàng, còn bảo nàng an tâm ở lại, nếu buốn có thể tự do đi dạo.

Tô Mạt lắc đầu nói chỗ này rất tốt, không dám phiền họ bận tâm.


Hải Nhất Đao biết nàng sợ Vu Hận Sinh nên cũng không nói nhiều, đưa cho nàng mấy quả đào lớn rồi sai tì nữ phục vụ cẩn thận.

Thấy hắn sắp đi, Tô Mạt vội nắm chặt tay áo hắn: " Đại đương gia, tiểu nữ sợ!"

Hải Nhất Đao cười:“Đừng sợ, ta sẽ canh cửa cho, tiểu thư ngủ rồi ta mới đi.”

Tô Mạt nghĩ nghĩ: “Tiểu nữ ngủ ngài cũng đừng đi.”

Hải Nhất Đao cho rắng nữ nhân nào thấy Vu Hận sinh cũng phải sợ, huống chi
thiên kim tiểu thư như nàng nen không từ chối, dựa luôn vào vách tường
ngủ.

Tô Mạt lén nhìn hắn, thấy hắn cũng không giống như lời đồn
giết người không chớp mắt nên bắt đầu hỏi chuyện: “Đại đương gia, sao
ngài lại lên Dã Kê xưng vương vây?”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui