Nữ Nhân Sau Lưng Đế Quốc: Thiên Tài Tiểu Vương Phi
Bùi Bảo Khương rốt cục đạt thành tâm nguyện, cầm về mất túi bỏng lớn, nhìn trời ảo não:“Sao trời tối nhanh vậy chứ?”
Tô Mạt cười. Nàng cám ơn Khúc lão bá, để ông ta tiếp tục làm việc của mình.
Tô Hinh Nhi nói:“Bùi tỷ tỷ, nếu tỷ thích vậy sao không ở lại đây, sáng mai hãy về. Dù sao mấy ngày nữa mới hồi kinh mà.”
Hai mắt Bùi Bảo Khương sáng ngời:“Được đó, để ta nói với ma ma.”
Nàng chạy vài bước lại quay trở lại: “Mạt Mạt tốt của tỷ, muội nói với lão
phu nhân cho ta ở lại nha. Phải để lão phu nhân chình miệng giữ, ta mới
được ở lại, giữ thêm Tả tỷ tỷ nữa. Tỷ ấy rất thích đại tỷ của muội. Tỷ
ấy thường nói nhiều chuyện về đại tiểu thư với ta lắm.”
Tô Mạt gật đầu:“Được, muội đi nói là được chứ gì.”
Mấy người mang theo bỏng trở về. bỏng lúc trước đã bị mọi người ăn sạch, vừa nhìn thấy bỏng mới, nguyên mọt đám liền nhào tới.
Tô Mạt nhờ lão phu nhân nói giúp Bảo Khương. Lão phu nhân chấp nhận, sai
người sắp xếp, đích thân bà mời hai vị tiểu thư ở lại đây ít hôm.Dù sao ở Vạn xuân uyển cũng không được thoải mái như ở đây.
Những người
đi theo không dám tự ý nhận lời. Bùi Bảo duệ liền xung phong trở về thưa lạ người lớn, sáng hôm sau sẽ quay lại đón hai tỷ tỷ.
Đêm xuống, Tô Mạt sai người đốt đền lồng, thắp sáng cả một góc vườn để các nàng tự do nói chuyện. Tả tiểu thư đánh cờ với đai tiểu thư, Bảo Khương tìm Tô
Mạt, ngay cả bọn nha đầu cũng tham gia náo nhiệt.
Bùi Bảo Khương
biết rất nhiều trò chơi mới lạ nhưng ở nhà không được phép đem ra sử
dụng, giờ các ma ma không ở đây, nàng tha hồ tung hoành.
Kim Kết cùng một số nha đầu khác cũng theo chân nàng ta nhảy dây.
A Cổ Thái cũng không điều chế hương liệu mà ở lại giúp các nàng thắt dây.
Hoàng Phủ Cẩn cùng Tô Việt sau khi ăn xong còn nói chuyện phiếm đôi câu, ngẫu nhiên còn bàn tới chính sự nhưng chỉ được một lát cũng quay qua nhìn
các nàng đùa nghịch.
Lưu Vân Lưu Hỏa lo cho an nguy của Lưu Niên nên trốn một góc nghỉ ngơi.
Bùi Bảo Khương nhảy dây một hồi thì bí mật kéo Tô Mạt r một góc, thần bí
nói:“Nhị ca ngươi thật tuấn tú nha, vừa khiêm tốn lại ôn nhuận như ngọc, không có bộ dáng cao cao tại thượng nhìn thấy mà ghét..”
Tô Mạt đắc ý nhướng mày:“dĩ nhiên, đại ca của ta cũng tuấn tú nữa..”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...