Nữ Kiếm Khách vs Tứ Vương Gia

Việc này thật không dễ giải quyết, nếu làm không cẩn thận sẽ liên lụy đến cả phủ tướng quân. Nếu là nàng trước đây, dù người ta có đốt cả Phong phủ này đi chăng nữa cũng chẳng liên quan đến nàng. Nhưng hiện giờ thì khác, Phong Lữ và Vân phu nhân đều là những người đã cưu mang nàng, nàng không thể bỏ mặc họ.
Vũ Hàn nhận được ám hiệu bằng mắt của Bất Diệp, hắn hiểu được nàng muốn nói gì. Suy nghĩ một lúc, Vũ Hàn đưa ra ám hiệu trả lời : “ Tạm thời ta sẽ vào cung gặp hoàng huynh, muội ở lại đây tìm cách nói chuyện với vị cô nương đó. Ta nghĩ mọi chuyện sẽ ổn thôi.”. Mấy hôm nay triều chính biến động, tên hoàng huynh chết tiệt kia lại không thèm thiết triều, hại hắn phải phê duyệt công văn đến phát ốm, không lẽ cũng là vì chuyện này ?. Hắn phải vào cung tìm hiểu một phen mới được.
Bất Diệp khẽ thở dài, giờ chỉ còn cách như vậy thôi.
“…Phong phu nhân, bản vương tin tưởng sẽ không có chuyện gì xảy ra đâu..Mong phu nhân đừng quá lo lắng….” Vũ Hàn nhẹ nhàng đặt tách trà xuống, ngữ khí tràn đầy sự an ủi, khiến người ta trong lòng cảm động.
Vân phu nhân cảm kích gật đầu, nỗi nghẹn ngào khiến bà không thốt lên lời.
Vũ Hàn nhanh chóng cáo từ Vân phu nhân, hắn tạm thời rời xa Bất Diệp để khởi hành tới Hoàng cung – nơi khởi nguồn của sự việc rắc rối này.

Nhìn theo bóng Vũ Hàn rời đi, Bất Diệp chỉ cảm thấy lòng nặng trĩu thêm chứ không nhẹ nhõm được hơn chút nào. Nàng cảm thấy đau đầu quá, sao sự việc này lại trở nên rắc rối đến vậy.
Tên hoàng thượng chết tiệt nào đó, sao hắn dám động đến tỷ tỷ yêu quý của nàng ? Rốt cuộc thì sau đêm tuyển phi bị hủy bỏ, chuyện gì đã xảy ra giữa hai người đó ? Tại sao Phong Lữ sau khi từ Hoàng cung về liền nhốt mình trong phòng không ra ngoài cả tháng ?….Trời ạ, tình yêu nam nữ thật khiến người ta muốn điên đầu ….
Hoàng cung Lưu Vũ vương triều.
Trong tẩm cung của Vũ Thần.
Bầu không khí luôn yên tĩnh đến kì lạ. Giống như bầu trời yên bình sắp sửa đón cơn cuồng phong bão tố. Mà trước khi có bão tố, một quầng mây đen đã bao bọc xung quanh đây rồi. Sấm chớp thay nhau giật liên hồi.

Những nô tài hầu hạ bên ngoài tẩm cung thái độ đều cẩn trọng từng li từng tí , không ai dám nói năng một câu gì, chỉ sợ vừa mở miệng thì đầu đã lăn xuống đất. Họ rỉ tai nhau nên thận trọng trong những ngày này,chỉ cần mắc sai lầm nhỏ thôi cũng đủ để mất mạng rồi.
Không hiểu sao gần một tháng nay, tâm tình bệ hạ cực kì không tốt. Chẳng những hay bực bội với hạ nhân hơn trước, mà còn trút cả sự tức giận đó vào các quan đại thần.
Người kém may mắn nhất gần đây có thể nói là Phong tướng quân. Ngài ấy vốn là một đại tướng ác chiến trên sa trường, bệ hạ ngày thường vẫn rất tôn trọng ý kiến của ngài ấy Vậy mà mấy hôm nay , không hiểu vì sao hoàng thượng đều thẳng thừng bác bỏ tất cả những gì Phong tướng quân đưa ra với một thái độ khó chịu và tức giận khôn cùng. Điều này làm cho quần thần rất hoang mang, không biết có nên đưa các công văn lên cho hoàng thượng hay không, cuối cùng không có dũng khí đánh cược mạng sống nên đành phải gửi đến Tứ vương gia.
Tâm tình của Hoàng thượng bây giờ thật sự rất khó đoán.
Bên trong tẩm cung.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui