Nữ Kiếm Khách vs Tứ Vương Gia

“ Vậy vì cớ gì mà thành tử thù ?” Vũ Hàn khó hiểu.
“ Yêu sâu đậm nhưng duyên không đủ. Duyên đã đứt nhưng cố níu kéo, ắt sinh hận thù. Hận thù làm mở đi đôi mắt, tất trở thành tử thù. Duyên phận của người ấy không phải là hắn, vĩnh viễn không phải..Chỉ có thể là người đó thôi, Lãnh Thiên Phong…” Liệt Khâm hít nhẹ một hơi.
“ Nhưng việc này thì có liên quan gì đến Diệp nhi ?” Vũ Hàn không nhịn được hỏi.
“ Ta nghi ngờ Phong Diệp cô nương chính là nữ nhi của Tiêu Diêu Nhược Hàn và Lãnh Thiên Phong. Nói cách khác, Phong Diệp cô nương có thể là đại tiểu thư của Lãnh Phong sơn trang..”
“ Không thể nào..” Vỗ mạnh bàn, Vũ Hàn đứng bật dậy.
Dường như không quan tâm đến thái độ của Vũ Hàn, Liệt khâm tiếp tục nói :

“ Khi ta lần đầu tiên gặp Tiêu Diêu Nhược Hàn ở Lãnh Phong sơn trang, đôi mắt của nàng ta đã gây cho ta một ấn tượng rất sâu đậm. Đó là một màu hổ phách rất đậm đặc, cực kì trầm lắng, khi nhìn vào đôi mắt ấy ta có cảm giác thanh quản mình như bị ai đó bóp chặt, rất khó chịu và bức bối..”
“ Đến khi gặp Phong Diệp cô nương ở Duyệt Minh Uyển, sau 18 năm, ta lại có thể thấy được đôi mắt đó. Tuy rằng đôi mắt ấy tươi sáng và trong suốt hơn Tiêu Diêu Nhược Hàn rất nhiều, cũng không khiến ta cảm thấy ngột ngạt, nhưng ta có thể khẳng định, có một mối liên hệ mật thiết nào đó giữa hai người này. Trong cuộc đời của Liệt Khâm ta, thứ ta tin nhất chính là cảm giác của mình.”
“ Nhưng cùng màu mắt cũng không thể chứng minh rằng Diệp nhi là nhi nữ của Tiêu Diêu Nhược Hàn được…” Vũ Hàn phản bác.
Tiếp tục không để ý đến câu hỏi của Vũ Hàn, Liệt Khâm vẫn giữ vững giọng điệu trầm ổn : “ Tiếp đến là kiếm pháp của Nhược Hàn. Đó là một loại kiếm pháp kì dị nhất mà ta từng được thấy. Nhanh. Mạnh mẽ. Vững vàng. Không thể công phá. Ta đã bại trận ngay từ chiêu đầu tiên khi giao đấu với nàng ta ở Cẩm Phương Ngọc Uyển.
“ Còn Phong Diệp cô nương. Tuy kiếm pháp có phần không sắc bén bằng Tiêu Diêu Nhược Hàn, nhưng những chiêu thức đó tuyệt đối là cùng một loại kiếm pháp, vô cùng chuẩn xác. Hơn nữa, thanh kiếm mà Tiêu Diêu Nhược Hàn thường đem bên mình năm đó giống hệt với thanh kiếm mà Phong Diệp cô nương đang dùng. Chắc Vương gia cũng đã cử Phục Ảnh truy tìm tung tích loại kiếm này. Ngài có nhận được thông tin nào không ?. Hoàn toàn không có, đó là vì loại kiếm này chỉ người ấy mới dùng mà thôi.”
Đến lúc này thì ngay cả Vũ Hàn cũng trầm tư. Hắn cũng đang dao động.
Chẳng lẽ lời Liệt Khâm là đúng ? Dù sao hắn cũng biết rằng Bất Diệp chỉ là nghĩa nữ của Phong Luân, không phải là con đẻ. Vậy thì rốt cuộc phụ mẫu của Bất Diệp là ai ?
“ Nhưng sau cùng, thứ khiến ta dám khẳng định hai người đó có liên hệ mật thiết, chính là khuôn mặt của họ.”
“ Khuôn mặt ? Chẳng nhẽ Diệp nhi giống hệt Tiêu Diêu Nhược Hàn ?” Vũ Hàn giật mình.
“ Không phải giống hệt, nhưng chỉ nhìn qua thì không thể phân biệt được hai người.” Liệt Khâm lắc đầu. Hắn cũng đã rất bất ngờ khi gặp mặt Bất Diệp ở Duyệt Minh Uyển. Sự bất ngờ đó lớn đến nỗi khiến hắn lâm vào tình trạng không sáng suốt.
Vũ Hàn im lặng, đôi mắt xám của hắn nheo lại thành một đường thẳng lạnh lẽo, hắn đang suy tư.

“ Ý ngươi muốn nói, nếu Diệp nhi xuất hiện ở Tịch Phong hội, nàng chắc chắn sẽ gây ra đại loạn ?”
“ Phải, là đại loạn. Ngưng Hòa Các chủ Lệ Vô Ưu suốt 18 năm qua vẫn không quên được hình bóng Tiêu Diêu Nhược Hàn. Hắn ta nếu bắt gặp Phong Diệp cô nương, chắc chắn sẽ tưởng hai người đó là một, đến lúc đó, cho dù có phải dùng phương pháp bỉ ổi đến thế nào để tiếp cận cô nương ấy, hắn nhất quyết cũng sẽ làm. Không từ thủ đoạn…”
“ Lệ Vô Ưu…” Nắm chặt tay lại thành quyền, Vũ Hàn nghiến chặt răng. Hắn đột nhiên có cảm giác bất an trong lòng .
“…Ngoài Lệ Vô Ưu ra, còn có Lăng Nguyệt Giáo chủ Khương Điền Thái. Hắn ta cũng là một trong những kẻ đã tập kích Lãnh Phong sơn trang. Nếu hắn ta thấy được Phong Diệp cô nương, khẳng định sẽ lập tức giết cô nương ấy.”
Nhắc đến Khương Điền Thái, Vũ Hàn đột nhiên lại bật cười. Có lẽ Vũ Hàn còn phải cảm ơn hắn ta nữa cơ. Nếu không có Khương Điền Thái, sẽ không có chuyện vi phạm định ước giữa Ngũ đại môn phái, càng không có chuyện dám tập kích tông chủ của tổ chức Hắc Đạm là hắn. Và như vậy, hắn càng không thể gặp được nàng.
Nhưng, mọi việc không thể cứ cho qua như vậy được, nếu không có nàng, hắn đã sớm chết trong con hẻm đó rồi.
Khương Điền Thái, lão không nên sống trên đời nữa !

Giờ phút này, Vũ Hàn quyết định hạ tử lệnh đối với Giáo chủ Lăng Nguyệt giáo.
“ Vậy ta sẽ để nàng ở lại trong phủ…” Vũ Hàn chậm rãi nói.
Liệt Khâm khoanh tay nghĩ ngợi, sau đó hắn nói : “ Không, Vương gia hãy cứ mang theo Phong Diệp cô nương…”
Vũ Hàn cảm thấy đầu mình đang bốc khói, hắn tức tối đáp trả : “ Không phải ngươi vừa nói ta không nên dẫn nàng theo còn gì ?”
Liệt Khâm hơi đỏ mặt, hắn nhanh chóng lấp liếm : “ Chỉ cần Phong Diệp cô nương che mặt lại là được. Mùng 5 tháng sau là thời gian mà Lãnh Phong sơn trang xuất đầu lộ diện, đến lúc đó nhất định họ sẽ thẳng tiến đến Tịch Phong hội. Nếu Phong Diệp cô nương gặp được Tiêu Diêu Nhược Hàn, có lẽ cô nương ấy sẽ an toàn hơn…”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui