Nụ Hôn Của Nữ Thần

"Ừm, bánh trôi vừa gói có hạt mè, hoa hồng và cả đường đỏ, em thích loại nào?"

"Thích hết!"

Mẹ Lệ nghe vậy bèn cười nói: "Vậy lát nữa ăn nhiều một chút."

Sau khi bánh trôi nấu chín, ba Lệ mới dẫn Lili trở về từ bên ngoài. Sáng sớm hôm nay ông ấy đã tràn đầy phấn khởi dắt Lili đi dạo công viên.

"Lili được hai đứa nuôi rất tốt, vừa rồi ba dắt tới công viên thì có rất nhiều khen nó xinh đẹp." Ba Lệ vừa về nhà đã vui vẻ kể lại. Lili giống như nghe hiểu ông ấy nói gì bèn lắc đuôi sủa hai tiếng.

Lệ Thâm thấy Lili như thế không thể không nói: "Đừng khen nó nữa, càng khen nó lại càng muốn bay lên trời."

"Gâu gâu!"

Lili sủa với anh hai tiếng chọc ba mẹ Lệ Thâm đều nở nụ cười.

"Được rồi, nếu đã về thì cùng nhau ăn bánh trôi." Mẹ Lệ bưng bánh trôi lên bàn.

Bánh trôi vừa chín rất nóng, Dư Vãn vừa lấy muỗng khuấy nhẹ vừa lướt Weibo. Hôm nay là mồng một đầu năm mới, hầu hết mọi người đều đang nghỉ phép nhưng cũng có một số người vẫn thủ vững trên cương vị của mình.

Đúng vậy, không sai, đó chính là paparazzi:)

Dư Vãn ngẩng đầu lên nhìn về phía Lệ Thâm ngồi bên cạnh: "Anh lại lên hot search."

Lệ Thâm khẽ cau mày thò lại gần Dư Vãn và nhìn vào màn hình điện thoại.

"Lệ Thâm dẫn bạn gái về nhà ăn tết, nghi vấn sắp kết hôn?" Lệ Thâm cười một tiếng: "Mồng một đầu năm mới còn đi làm, có hơi cảm thấy kính nể bọn họ."

Dư Vãn nói: "So với điều này, em thật sự nghi ngờ bọn họ lắp máy theo dõi lên người anh."


Lệ Thâm nhìn kỹ lại tin tức, bức ảnh trên đó rõ ràng là chụp lén, chụp không rõ lắm, Dư Vãn đeo khăn quàng cổ mặc áo lông vũ, về cơ bản không nhìn thấy mặt.

Mẹ Lệ hơi căng thẳng hỏi: "Làm sao vậy, bị phóng viên chụp được rồi à?"

"Không sao đâu, đừng để ý tới họ." Lệ Thâm động viên nói: "Ăn bánh trôi trước đi, kẻo nguội bây giờ."

Mẹ Lệ quở trách lườm anh: "Sao con lại bình tĩnh như vậy chứ?"

Lệ Thâm trả lời: "Còn cách nào đây, làm trong nghề của con bị chụp lén là bình thường, chỉ cần không quá đáng thì bọn con đều mặc kệ."

"Vậy còn Tiểu Dư?"

"Con cũng không sao đâu ạ, vả lại bọn họ cũng chụp không rõ lắm." Dư Vãn mỉm cười nhìn bà ấy. Nếu đã quyết định ở cùng với Lệ Thâm, cô cũng đã sớm chuẩn bị tâm lý cho những chuyện này.

Mẹ Lệ mím môi không nói nữa.

Trên Weibo Lệ Thâm không phản hồi mà chỉ đăng vài câu chúc mừng năm mới. Sau khi kỳ nghỉ ba ngày kết thúc, anh và Dư Vãn xách một đống đồ ăn quay lại thành phố A.

Bước vào tháng Hai, hôn lễ của Cố Tín cũng càng gần. Hiện trường hôn lễ lần này tương đối phức tạp mà còn ở nước ngoài, Dư Vãn và đội hôn lễ dự tính qua đó trước hai mươi ngày để bố trí hiện trường.

Tháng Hai Lệ Thâm phải ra nước ngoài, tháng Ba Dư Vãn lại phải đi, điều này khiến anh cảm thấy không vui chút nào.

Dư Vãn vốn đang dụ dỗ anh rằng không hề gì, thời gian trôi qua nhanh thôi chỉ là vào ngày Lệ Thâm đi, cô lại cảm thấy trong nhà trở nên trống rỗng.

Cũng may ở nhà còn có Lili, bằng không thì cô đã dọn về tiểu dương lâu của mình ở.

Sau khi hết bận vào buổi tối, Dư Vãn nằm một mình trên giường lướt Weibo. Hôm nay là ngày đầu tiên Lệ Thâm ra nước ngoài, trên Weibo đã có không ít hình về anh.


Đi tham gia tuần lễ thời trang thì tất nhiên phải trang điểm tỉ mỉ một chút. Lần này Lệ Thâm dẫn đoàn nhiếp ảnh và stylist đi theo, ảnh chụp nhiều vô số kể. Truyện Điền Văn

(Truyện được edit bởi Thụy Mặc - Diễn đàn Việt Nam Overnight)

"M* ki*p anh Thâm lại soái đến tầm cao mới!!!!! Đàn ông khi yêu đương đều trở nên đẹp trai hơn sao!"

"Bộ quần áo sặc sỡ này cũng chỉ có anh Thâm có giá trị nhan sắc cao mới dám mặc [che mặt] không hiểu giới thời trang bọn họ [che mặt]"

"Dáng người của anh Thâm thật tốt, hâm mộ Lily, tui thương tâm [chua]"

"Các chị em, bây giờ không cần lo cho Lily, để tôi ấy ấy với Lệ Thâm khà khà khà [cười xấu xa]"

"Cái khăn quàng cổ của anh Thâm kìa! Hình như dạo này đi đâu cũng thấy ảnh đeo!"

"Ha ha ha ha cuối cùng cũng có người phát hiện khăn quàng cổ! Tui thật sự rất thích chiếc khăn quàng cổ này, kiểu quần áo nào cũng xứng với nó!"

"Khăn quàng cổ này thật đúng là hợp với mọi thể loại, đừng nói là do Lily tặng đấy [chua]"

"..." Đó đúng thật là cái Dư Vãn tặng anh vào sinh nhật lần trước. Cô chậm rãi cong môi nhìn Lệ Thâm trên ảnh, tâm trạng tốt hơn vừa rồi rất nhiều.

A Thâm: Ngủ chưa?

Điện thoại bỗng nhiên nhận được tin nhắn từ Lệ Thâm, Dư Vãn ngạc nhiên một lát mới trả lời anh.

Lily: Đang lướt Weibo của anh hì hì, ảnh chụp rất đẹp!


A Thâm: Đừng xem nữa, mau đi ngủ, nào về cho em xem người thật.

Lily: Ồ.

Lily: Anh không ở nhà, em chợt có cảm giác trong nhà vắng vẻ đi rất nhiều.

Lệ Thâm đang ở nước ngoài xa xôi thấy câu này, trong lòng anh đột nhiên nảy lên nỗi xúc động muốn lập tức mua vé máy bay về nước.

A Thâm: Sau khi công việc kết thúc anh sẽ về nhà ngay.

A Thâm: Em đóng cửa sổ hết chưa?

Lily: Hết rồi, trước khi ngủ đã kiểm tra, còn có mặt Lili.

Lệ Thâm cười cười rồi ghi âm "Ngủ ngon" gửi qua dụ cô đi ngủ.

Nghe được "Ngủ ngon" của Lệ Thâm, Dư Vãn cảm thấy lòng mình cũng được lấp đầy hơn chút, nhưng thế lại như càng nhớ anh ấy hơn.

Lệ Thâm cũng không yên tâm để Dư Vãn một mình ở trong nước, chẳng qua sau khi tuần lễ thời trang kết thúc, anh còn cần chụp tạp chí nên phải ở bên đây lâu hơn vài ngày.

Thời tiết bên đây rất tốt, rất thích hợp để chụp ảnh. Lệ Thâm chụp một bộ ảnh trên phố thì đột nhiên nhận được tin tức từ Dư Vãn, cô không nói gì mà chỉ gửi định vị qua cho anh.

Lệ Thâm ngạc nhiên nhanh chóng gõ chữ.

A Thâm: Em cũng sang đây?

Lily: Đúng rồi ha ha ha ha ha, hôn lễ của Cố Tín cần dùng hơn bốn mươi vạn bó hoa tươi, em và tổng giám đốc Hứa qua đây xem thử.

Thực ra cô cũng không cần tự mình sang đây nhưng lúc Hứa Nghị hỏi cô, cô lập tức đồng ý.

Lệ Thâm không nhịn được mà cong môi, trong mắt anh tựa như được mặt trời rọi vào làm cho nó sáng ngời hơn vừa rồi rất nhiều.

A Thâm: Sau đó em còn phải đi đâu?


Lily: Đã nói chuyện xong rồi, tổng giám đốc Hứa về khách sạn nghỉ ngơi, em ở lại cửa hàng bán hoa đi dạo.

A Thâm: Em không nghỉ ngơi à? Không mệt vì lệch múi giờ?

Lily: Giờ em có chút phấn khởi [cười xấu xa]

Lệ Thâm lại cong môi ghi âm gửi qua cho cô: "Bên anh sắp kết thúc, đợi lát tới tìm em."

Lily: Được thôi.

"Anh Thâm, bắt đầu chụp được rồi." Tiểu Đổng thấy Lệ Thâm vừa gửi tin nhắn vừa cười như tên ngốc thì lập tức biết chắc chắn anh đang tán gẫu với Dư Vãn. Chẳng qua nhiếp ảnh gia đang thúc giục, cô chỉ có thể nhắm mắt nhắm mũi đi tới kêu anh.

Lệ Thâm không nói gì mà cất điện thoại nhanh chóng tiến vào trạng thái làm việc.

Nhóm chụp hình này làm việc có hiệu suất hơn bất cứ nhóm nào trước kia. Sau khi kết thúc, Lệ Thâm không bảo Tiểu Đổng đi theo mình mà trực tiếp gọi tài xế bản địa chở mình tới chỗ của Dư Vãn.

Xe chạy hơn bốn mươi phút mới đến, Lệ Thâm bảo tài xế đợi mình một lát và nói muốn đi đón một người.

Dư Vãn còn đang ngắm hoa trong cửa hàng bán hoa, lúc Lệ Thâm tới thì cô đang đưa lưng về phía anh và đứng bên trong cửa sổ sát đất.

Chỉ mới thấy bóng dáng của cô, ánh mắt của Lệ Thâm đã dịu dàng hơn nhiều. Anh bước tới trước cửa sổ sát đất và vươn tay nhẹ nhàng gõ vào cửa kính.

Trong tay Dư Vãn đang cầm một bó hoa hồng, cô vừa nghe tiếng vang thì lập tức quay đầu lại nhìn phía sau. Lệ Thâm mặc áo khoác lúc chụp hình đứng trước cửa sổ mỉm cười nhìn cô.

Ánh mặt trời tà tà chiếu xuống trên người anh thắp sáng mặt mày và khóe môi của anh, sáng chói nhất thời khiến Dư Vãn không mở mắt ra được.

Cửa của tiệm bán hoa bên phải Lệ Thâm, dù là đi mười bước là có thể đến nhưng anh đã gấp không chờ nổi mà muốn đến gần cô.

Ngay lúc Dư Vãn vô thức dựa lại gần, anh đi tới trước một bước rồi mỉm cười cúi xuống hôn lên vị trí môi cô cách lớp kính.

- -----oOo------


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui