Nụ Hôn Bị Đánh Cắp
Hồng vuốt trang sách...gió lại thổi bay...
Cô tựa đầu vào nấm mộ....nói...
" Sao thế? Anh giận vì ban nãy em gắt lên với Y Vân à? sao lại ko cho em đọc sách?
"
cô đưa tay vuốt lên tấm bia lạnh toát...
" Anh xem....em đang đọc lại quyển sách mà chúng ta thik đấy....
"
Nghe tiếng chân....Hồng giật mình quay lại....
T.Anh chạy lại gần Hồng , thở hổn hển -
" Thằng em biết ngay là pà chị lại ra đây !
"
Hồng khép cuốn sách...Thế Anh ngồi xuống bên cạnh Hồng....vò đầu....
"Có chuyện gì thế?
" - Hồng hỏi -
"Kể chị nghe !
"
T.Anh hậm hực...
"Ban nãy.....
"
T.Anh kể lại cho Hồng nghe.....ban nãy....
.................................................. ...
T.Anh bước lại gần Quỳnh....cô nhích người tránh mặt anh....T.Anh bực tức kéo tay cô lại -
"Em tránh mặt anh?
"
Quỳnh cười -
"Đâu dám ! Tôi là cái thá gì mà dám tránh mặt anh ! Anh đến đây làm gì? Chị Hồng bảo anh đến phải ko?
"
T.Anh chưa kịp trả lời là nó vì Quỳnh mà đến chứ chẳng liên quan gì đếnHồng cả...nhưng..chưa kịp nói gì thì Quỳnh đã tiến lại gần một thằng con trai , nắm tay thằng này một cách thân mật rồi nói với T.Anh -
"Đây làbạn trai của tôi ! tôi rút lại câu nói yêu anh hôm trước ,nếu anh chỉ vì nghe lời chị Hồng mà quan tâm đến tôi thì tôi ko cần , anh đi đi !
"
Quỳnh níu tay thằng đó quay đi...
.................................................. .............
T.Anh đưa tay ôm đầu.
Hồng lạnh lùng -
" Ai bảo cậu ngốc , hôm trước cậu đưa nó khoác cho nó , tthì cứ nói là cậu quan tâm đến nó là xong , ai đời lại nói là nghe lời chị , con bé giận , nên mới nói thế !
"
"Thế chị bảo em phải làm sao bây giờ cơ chứ !
" - T.Anh quát lên
" Chị biết nó yêu cậu từ lâu rồi , nó vẫn hay lén nhìn cậu từ xa , kodám lại gần
" - Hồng nói -
" Nó hợp với cậu đấy ! tin chị đi ! Cậu cònđợi gì nữa?
"
T.Anh đứng vụt dậy.. nó nhìn Hồng...
" Cậu đi lẹ đi !
"- Hồng giục
"Uhm...!
" - T.Anh cười , chạy đi...
.................................................. ...............
T.Anh chạy đi tìm Quỳnh , nó thấy Quỳnh đang ôm tên kia thì tức tối , chạy lại gần , kéo Quỳnh ra.
"Anh làm cái gì vậy?
" - Quỳnh quát lên
T.Anh ko trả lời , nó chỉ tay vào mặt thằng kia -
" Quỳnh là của tao ! mày mà sớ rớ vào ! Tao giết mày !
"
T.Anh kéo tay Quỳnh đi...
Quỳnh giãy -
"Đau quá ! buông tay tôi ra !
"
"Em là của anh ! buông tay ra để thằng khác cướp mất á?
" - T.Anh cười
Đôi mắt Quỳnh mở to nhìn T.Anh.. nó sợ nó nghe lầm.....
Nó cảm nhận đc sự ấm áp từ bàn tay T.Anh ....dù chỉ nhìn từ phía saunhưng Quỳnh cũng thấy đc ...gương mặt T.Anh thoáng màu đỏ ...
Cô mỉm cười ..nắm chặt tay anh ....bước theo anh ....
.................................................. ...............
Tiếng chuông điện thoại...Hồng đưa tay mở máy -
"Alô!
"
Giọng T.Anh phấn khởi -
"Chị ! Em đang ở cạnh Quỳnh !
"
" Ừ ! cậu gọi cho chị chỉ để nói nhiu thôi hả?
"
Giọng T.Anh chợt nghiêm lại -
" Chị ! Em nghĩ là cần nói cho chị biết một chuyện !
"
Hồng hỏi -
" Chuyện gì mà cậu làm vẻ nghiêm trọng vậy?
"
" Chuyện của mọi người thì em biết chị rất rõ , nhưng.....chuyện này thì...em nghĩ là chị ko chú ý đến !
"
Hồng nhiu mày -
"Chuyện gì?
"
T.Anh đưa tay quẹt ngang mũi -
"Ừ thì....Chuyện của Phong ấy....em nghĩ là.....ko ! em chắc chắn là.....anh ta yêu chị đấy !!!!
"
Hồng giật mình -
"Cậu nói sao cơ ! chuyện này ko đùa đc đâu !
"
"Em nói thật mà....chị này...
" - T.Anh chưa kịp nói dứt câu thì đã nghe tiếng Hồng cúp máy...
Hồng bấm qua số đt thoại của Phong -
" Phong ! Tôi có chuyện muốn hỏi anh !
"
Phong ngạc nhiên lắm , lần đầu tiên Hồng gọi cho nó -
"Ơ...sao...có chuyện gì vậy...Hồng nói đi !
"
"Anh yêu tôi?
"
Phong ngơ mặt ra ...
" Trả lời đi ! Anh có yêu tôi ko?
" - Tiếng Hồng quát lên trong đt
Phong nghe tiếng tim nó đập mạnh , mồ hôi túa ra trên mặt , nuốt nước bọt , Phong nắm chặt tay...........-
" Anh yêu em !
"
Phong nghe đc tiếng nấc của Hồng trong đt.......-
" Em đừng khóc ! Anhbiết em chưa quên đc Nguyên...nhưng....anh sẽ chờ....anh nhất định sẽchờ !
" - Phong nói vội vã
Hồng nghẹn ngào....câu trả lời xen giữa tiếng nấc -
" X....xin....lỗi.......
"
Câu nói của Hồng đã cắt nát phần còn nguyên vẹn nhất của trái timPhong.........rướm máu........Phong cảm thấy trái tim nó rướmmáu.......đau quá................
.................................................. .................................................. .
Phong chạy xe về nhà mà lòng nó ngổn ngang.....đau nhói......
Bóng tối bao trùm lấy cơ thể nó...bao trùm lên trái tim nó... che phủ vết thương chưa lành.....
Những người xung quanh vẫn lướt đi......đi ngang cuộc đời nó ,chẳng ai thấy được vết thương đang rỉ máu giày nát trái tim nó....
Phong thoáng giật mình.....hình như nó vừa thấy Hồng xách túi đồ ra khỏi ngõ..........rồi nó lắc đầu cố xua đi hình ảnh ấy ............nó chắcđó ko phải là Hồng , Hồng xách túi đồ làm gì cơ chứ...chắc chắn là nhìnlầm.......có lẽ.............tối quá mà.....
.................................................. ...........................................
Phong bước vào nhà.............mẹ Phong đang nói gì đó với bốgià..............ko thấy Hồng đâu cả..có lẽ cô chưa về....có lẽ cô đang ở trên phòng...có lẽ.......có lẽ......
Mẹ Phong thở dài -
" Con bé bỏ đi...tôi biết ăn nói thế nào với bố mẹ nó !!!
"
" Chuyện gì thế?
" - Phong thều thào như người chết...
Mẹ Phong mừng quýnh khi thấy Phong -
" A! Phong ! con thử nói vài lời khuyên nhủ con bé xem !
"
"?
"
" Hồng bỏ đi mất rồi !!!!
"
Phong như bừng tỉnh , nó lắc mạnh vai mẹ nó -
" Sao kia? Hồng đi...đâu?
"
" Mẹ cũng ko biết ! đột nhiên nó xách hành lí đi mất ! Ko ai cản đc cả !
"
Phong bàng hoàng nhớ lại....nếu vậy thì....bóng người hồi nãy mà nó nhìn thấy ....chắc chắn là Hồng..............
Phong lao ra khỏi cửa........phóng xe đuổi theo.......
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...