Saonaro nhanh chóng túm đc Kasumi, hắn lôi thẳng con nhok hướng ra
sảnh, miệng cáo từ:
-Đa tạ sự giúp đỡ của Nhị tiểu thư và trưởng lão. Tòa nhà sẽ đc khôi
phục trong ngày mai. Xin thất lễ.
-Không sao.
Bóng Saonaro khuất dần, ông lão lúc này mới trầm ngâm.
-Ta về phòng nghỉ ngơi ,con quản lí nơi này giúp ta, Misun.
-Vâng, thưa ông.
Misun hí hửng ra mặt sau lời nói vừa rồi.
“ Micacy, chị cứ đợi đấy. Tất cả những gì đáng thuộc về tôi, tôi sẽ lấy lại
hết. Những thứ chị cướp của tôi, tôi lấy đủ. Chị cứ chờ xem, con bé này sẽ
làm đc gì. Tôi sẽ giày vò chị tới chết. Tôi đây là nhất. Tôi ko cần tình thương
của chị. Tất cả đều do chị. Sẽ cho chị cảm nhận từ từ nỗi đau ô nhục nó như
thế nào”
Nở nụ cười lạnh, Misun thẳng tay hướng chiếc ghế trên cao- Vị trí cao quý
của Micacy, quả cầu lửa bắn vào, nổ bùm bốc cháy
-Tất cả chỉ còn là dĩ vãng…..
Bóng người ngồi sau lan can tầng trên chỉ nhếch môi cười lạnh.
Trong phòng ngủ Micacy
-Ta phải nhanh chóng tìm cách thoát ra ngoài. Đã bị bắt gấp gáp như
vậy thì con bé sẽ gặp nguy hiểm tới tính mạng.
-Nhưng đại tiêut thư, haco nhớ người đã từng nói trao cho cô bé chiếc
vòng nhuyễn thể từ nhỏ cơ mak. Cô ta sẽ đc bảo vệ thôi.
-Đúng nhưng chỉ vs những tên vampire cấp thấp. Khi ta trao cho con
bé, viên ngọc hồng đã đc lấy ra nên khả năng phòng thân chỉ là 10%.
-Như thế……
-Ta phải thoát ra ngoài để cứu con bé.
-
Hai cái bóng đen lặng lẽ trườn trên mái nhà, tìm cách thoát khỏi khuôn viên
rộng lớn.
Chỉ còn hàng tường cách đó chừng 30 m
Chạy….
25……
20…
15…
10….
- Ha…ha..thật không ngờ
Cả 2 bóng đen đứng khựng lại,quay đầu nhìn kẻ đang vắt vẻo trên chiếc ghế xs qua là cả một
đám người.
-Micacy......Chị cũng có ngày hôm nay sao?
-Misun, em ăn nói vô lễ rồi đấy.
-Vô lễ ư.Ngươi sẽ còn được nghe nhìu khi ta nắm quyền nữa..........
-Em nghĩ vậy sao?
-Điều đó tất nhiên phải thế.
-Suy nghĩ nông cạn. Em nghĩ tại sao ta lại được chủng quản 1 gia tộc lớn?
-Vì chị sinh ra trước tôi.
-Em nhầm rồi.
-Nhầm........không bao giờ.
-Với cái lí trí còn non kém ấy em đủ để dấu lại chị sao? Ngu ngốc.
-Chị cho rằng chị thông minh hơn tôi
-Thời gian sẽ trả lời tât cả.
-Không dễ dàng thế đâu. San, lôi..................................................
-Ko cần phải thế.Haco đi.
Micacy khẽ quay mặt nhẹ nở môt nụ cười với Haco và Haco cũng đáo trả bằng một cái nháy mắt.
Cách đó không xa, 2 bóng đen cũng vừa lao ra khỏi bóng khuôn viên ..........................đường lớn chạy.
Kế hoạch thành công
Cánh cửa phòng vừa lách cách tiếng khóa ngoài. Micacy đã vội vã chạy lại hg’ tâm trí ra
phía ngoài cửa sổ. Trời đã khuya, măt trăng đang sáng rực tỏa thứ năng lượng lành lạnh xuống.
Bóng người của cô đã khuất nhưng cô vẫn còn lo lắng ko biết viên ngọc có thể đến tay Kasumi hay ko.
Misun ngạo mạn bước về phòng, ko quên hét lớn:
-Canh phòng đại tiểu thư cẩn mật.
Misun dương dương tự đắc bước đi, trong lòng ko ngưng nhủ lòng sung sướng.
‘Ngôi vị đã nằm gọn trong tay ta............Ngươi hãy chờ xem......Ha....Ha.......
Một bóng đen di chuyển nhẹ nhàng như cơn gió lướt qua rồi bước vào phòng.Từ từ nhấp
chén tra đón chờ tiếng gõ cửa
Cốc........cốc
‘Quả như ta dự đoán’ hắn cười mỉa.
-Mời vào.
-Đa tạ ông nội.
-Misun, có chuyện j vậy con?
-Dạ thấy ông nội ko được khỏe.Con mang cho ông nội môt chút quà mộc.
Ngoắc tay, cô hầu cẩn trọng dâng lên môt thứ nước màu đỏ.
-Đây là máu của những đứa trẻ 8 tháng tuổi được nuôi trong bụng mẹ.
Sẽ rất tinh khiết và sinh lực dồi dào dó ak
-Ôi! Con ngoan quá. Thật hiếu thảo
Maosiwa cảm động hướng ánh mắt nâng niu dành cho Misun.
Misun đắc ý cười nói:
- Ông uống đi ak.
- Cứ để đó chốc nữa.
- Cái này phải uông liền mới ngon, tốt mà ông.
NHếch môi khinh bỉ, Maosiwa vẫn ân cần
- Con muốn ta uống nó........bây giờ?
Misun hơi run nhưng vẫn bình tĩnh.
-Vâng, Nó rất tốt cho ông. Mà con lại rất muốn dành những thứ tốt nhất cho ông.
-uk
Chiếc bát được dốc thẳng vào miệng ông lão. Lúc chỉ còn lại lớp men trắng
trên vành bát, Misun mới hứng chí cười vui vẻ. Nâng chiếc bát đặt vào khay,
Misun cung kính:
-Misun xin cáo lui. Chúc ông sẽ có những giấc mơ đẹp.
-Uhm….cảm ơn con nhiều lắm…Nhất là về bát thuốc….
Cạch…..
Cánh cửa đóng lại nhẹ nhàng.Lúc này, Maosiwa mới lôi ra từ miệng một túi
máu đỏ tươi. Mắt hướng về phía cửa, con ngươi đỏ rực.
-Con ranh ngu ngốc như ngươi mà dám hạ thủ với ta sao. Đồ ngu.
Cháu yêu của ta. Ta sẽ mở to mắt ra xem những trò hạ đẳng ngu ngốc của
cháu để lấy đi cái mạng già này. Với tí thủ đoạn ấy mà đòi nắm giữ vị trí
tối cao sao…Ha…ha….ha
-Rin….cất túi máu này lại…sẽ có khi cần dùng đến…Nói đoạn ông
quay lại gọi thằng bé con.
-Vâng.
Một thằng bé bước ra từ căn phòng nhỏ. cầm túi máu nhét vào chiếc hộp
màu đen., ổ khóa đã hoen rỉ……
Hai cô gái vừa rời khỏi lâu đài Hawa lập tức hướng tới khu vực trong lòng
đất. Họ chạy sâu vào một khu rừng rậm, bốn bề một màu đen. Hơi lạnh tràn
ngập. mùi hơi ẩm ướt khiến một cô gái bất giác nhăn mặt.
-Chị Luca…kinh quá…ngài Kidosun mà phải sống nơi như thế này
sao.
-Em nghĩ nơi đây dở tệ à Yun.
-Vâng…Cây cối thì um tùm..Mùi ẩm mốc mọi nơi, em nghĩ là chúng ta
đang nhầm đường. Nơi này cũng rất nguy hiểm.
-Không đâu…nơi nguy hiểm mới đúng sở thik ngài ấy. mà mấy giờ
rùi…
-11h 25’
-Nhanh lên…thời gian không còn nhiều…
-Sao lại phải khẩn trươngh thế ạ…qua ngày cũng đc mak.
-Bởi vì….hôm nay là ngày Đêm đen..
-Vâng ..thì sao ạ…..
-Và…..Kasumi chính là vị Nữ vương truyền thế…
-Hả……cái gì…vậy chẳng lẽ ngài Kidosun….bắt cô ấy….
-Ukm..
-Nhưng chúng ta bít tìm đau giờ ạ…
-Lúc trước chủ nhân có căn dặn taih một gốc cây lớn. Chúng ta chia
nhau ra tìm.
-Có lẽ không càn đau chị Luca ak…chị nhìn xuống mặt đất di.
Những rễ cây tròn, bóng loáng đang uốn ** trườn trên mặt đất.
-Chị luca….tránh ra để e xử lí
-Không dừng lai…để chị..không nên đánh động thêm nữa.
Lấy từ trong túi ra một con dao díp sắc nhọn. Luca đưa dao cứa nhẹ vào
đầu ngón tay. Yun sửng sốt.
-Chị Luca…..
Một giọt máu rơi xuống lập tức hút nhanh vào đất. Theo đó, những bộ rễ
cũng lặn sâu như chưa từng tồn tại. Luca dùng ngón tay bị thương vẽ trên
thân cây một vòng tròn lớn. Ngay lập tức nút ấn màu đỏ lồi ra. Nhanh chóng
ấn nút. Thân cây rung chuyển dữ dội, một cái hang rộng lộ ra. Yun giờ mới
hét lên..
-Wow….chị Luca đúng là đỉnh..
-Thôi…lời khen để sau đi. Nhanh chóng thực hiện nhiệm vụ…Let’s
go..
-Oh.yes.
Cả hai nhanh chóng chạy sâu vào hang mà không để í cánh cửa đã lập tức
đóng lại. Càng đi sâu vào, khí lạnh càng bao trùm dữ dội nhưng lại không
khiến cả hai bận tâm. Điều họ chú ý là mùi tanh nồng trong hang, những con
rắn uốn lượn trườn qua lại. Những sọ ngưòi xếp trhành hai hài bên lối đi.
Yun chép miệng….
-Nhiều sọ người thế này…Ôi giá như mik ở đây thì đc uống biết bao là
máu tươi
-Thôi đi Yun…em nhĩ đây là sọ người hay vampire…
-Vậy…chẳng lẽ…Yun mắt trơn tròn hoảng sợ
-Ra cửa hang rùi. Em xác định xẻm vị trí Kasumi ở đâu.
-Dạ
Nhắm mắt. Bỗng nhiên chiếc mũi cô gái dài ra, lộ rõ. Đôi tai nhọn hoắt
thành hình. Yun đích thị là Vampire săn. Một loài chuyên đi săn đồng loại.
-Đi thôi chị
Cả hai lao ra khỏi khu rừng rậm hướng tòa lâu đài bằng đá đen cao vút.
-Dừng lai.
Yun lôi Luca nép vào từong.
-canh gác nghiêm ngặt quá.Giờ sao chị.
-Uhm….đổi hình dáng rồi trèo lên nóc.
Dứt lời Luca biến hóa chả khác gì Yun.
-Trông chị mèo Luca giờ dữ wa.
-Không đùa lúc này..nhanh lên..Rồi cả hai lao vút đi
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...