Nữ Hoàng Tốc Độ Và Vua Xa Lộ

Nắng khẽ luồn qua khe cửa, tung tăng trên đôi má hây hây đỏ của nó, nắng đùa nghịch trên làn tóc rối bù rồi chạy xuống đôi môi chúm chím hồng. "Reng Reng" chiếc đồng hồ lại vang lên, theo thói quen nó với tay định lấy vứt đi nhưng sực nhớ điều gì đó nên bật mình ngồi dậy. Tắt đồng hồ nó mỉm cười lấy đồng phục bước vào toilet để thay, dù lười đến đâu đi chăng nữa thì nó vẫn chưa bao giờ trễ học. Ngắm mình trong gương lần cuối nó bước nhanh xuống nhà, ba mẹ nó vẫn chưa về xem ra nó đành nhịn ăn sáng mà đến trường vậy. Dạo gần đây chẳng biết sao ba mẹ nó cứ bận rồi ra ngoài miết, công việc làm ăn cũng vẫn vậy nên nó không dám hỏi nhiều. Nó vác cặp tung tăng đến trường, vì trường mới cách nhà có vài mét nên nó cuốc bộ cho tiện, cũng là để tập thể dục luôn ấy mà. Ngang qua con hẻm nhỏ thấy có đám người bu đông, nó hiếu kì dừng lại xem, cũng vì tính tình này mà nó thường hay gặp rắc rối. 1 đám thanh niên to cao vây quanh lấy 1 cô gái trêu ghẹo, nhìn cô ta sợ đến xanh mặt khiến nó cầm lòng không được. Với thoáng thấy đồng phục cô ta mặc chắc là cùng trường với nó, nếu không thấy thì thôi, thấy mà không giúp thì không phải Hoàng Ngọc Băng Di rồi. " Sáng sớm có bao cát tập thể dục rồi" nó mỉm cười nghĩ thầm, vứt cặp sang 1 bên hùng hổ bước vào.
_ Mấy người dừng tay lại, cả 1 đám đông đi ức hiếp 1 cô gái không biết nhục hả? Nó hắng giọng nói, không biết sao hôm nay nó thấy mình nói hay đến thế
_ Cô em không muốn phiền phức thì tranh ra, hay là cô em muốn được đùa giỡn cùng bọn anh? Tên cầm đầu quay sang nở nụ cười xảo quyệt nhìn nó.
_ Hay ta thỏa thuận nhé, để cô gái kia đi thì tôi sẽ chơi với các anh. Nó mỉm cười mê hoặc ra điều kiện

_ Được thôi. Tên đó ra lệnh cho đàn em mình thả cô gái kia ra.
Nó mỉm cười gật đầu bảo cô ta đi mau, thấy vậy cô nàng nhanh chóng chạy khỏi nơi đó nhưng anh mắt vẫn dõi theo lo lắng cho nó. Tên cầm đầu đưa ta sờ mặt nó, ngay tức thì nó chộp lấy bàn tay bỉ ổi kia bẻ ngược lại, chân nhanh nhẹn tung thêm cú đá vào bụng hắn khiến hắn bò lăn ra đất vì đau. Bọn đàn em thấy đại ca mình bị đánh thê thảm liền ùa vào đánh nó, nhanh như cắt nó tung mình đá thẳng vào những tên xông đến, tất nhiên là để nhanh gọn lẹ thì nó nhằm chỗ hiểm mà đá thôi. Chỉ trong vòng 5 phút cả đám người lăn vòng ra đất rên rỉ, phủi tay nó lấy cặp rồi ung dung bước đi.
Vừa đến cổng trường nó đã nghe tiếng hét chói tai, chắc là bọn cuồng trai đẹp đang tung hô 1 tên xấu hoắc, xấu thậm tệ, xấu đê tiện nào đó mà thôi. Không quan tâm nó bước thẳng vào trong thì đụng trúng ai đó khiến nó té nhào ra ôm lấy đất mẹ bao la.
_ Cô không sao chứ. Cô gái bị nó đụng trúng liền nhanh nhẩu đỡ lấy nó dậy
_ Không... Thy Thy, sao cậu ở đây. Nó nãy giờ lo cúi người phủi bụi trên váy nên khi ngước lên thấy Thy Thy thì ngạc nhiên vô cùng
_ Tớ đã bảo cậu có chết tớ cũng lôi cậu lại cho bằng được mà, lên lớp thôi. Thy mỉm cười lôi nó lên lớp.
Nó đâu biết rằng chỉ hành động nhỏ của 2 người đã đốn tim biết bao kẻ, chỉ mới ngày đầu đi học thôi mà bao nhiêu chuyện thú vị đã diễn ra, xem ra trường học mới tạo cho nó 1 động lực không hề nhỏ rồi. Nó và Thy Thy nhanh chóng lên phòng hiệu trưởng để nhận lớp, sau khi chào hiệu trưởng xong tụi nó lại nối gót giáo viên để đến lớp. Ra hiệu cho bọn nó đứng ngoài cô giáo vào trong để ổn định.

_ Các em hôm nay lớp chúng ta có 2 học sinh mới, các em cho tràng pháo tay để chào đón 2 bạn đi. Cô giáo vừa nói vừa vẫy tay kêu tụi nó vào.
Cả lớp xôn xao nhốn nháo vì không biết học sinh mới như thế nào nữa, tiếng xì xầm bàn tán vang lên hệt như cái chợ. Nó kéo Thy Thy bước vào, khẽ cúi đầu chào mọi người, vẻ đẹp hồn nhiên của 2 đứa khiến đám con trai chết sững người đi. Bọn con gái thì ganh tị nhìn nó và Thy Thy bằng ánh mắt hình viên đạn.
_ Chào mọi người, mình tên Hoàng Ngọc Băng Di, rất mong được mọi người giúp đỡ. Nó mỉm cười giới thiệu khiến bao chàng trai suýt lăn đùng ra xỉu vì nụ cười ngây ngất lòng người của nó.
_ Mình là Vương Trần Thy Thy. Thy Thy hững hờ giới thiệu, cô ghét những ánh nhìn không thiện cảm đang chĩa thẳng vào người
_ Bạn là tiểu thư tập đoàn Ruby sao. 1 giọng nam sinh khe khẽ vang lên khiến cả lớp ngỡ ngàng

Thy Thy chỉ khẽ cúi đầu rồi kéo nó về phía cuối lớp. Chọn chỗ này đơn giản vì nó tránh được sự chú ý của mọi người lại có thể dễ dàng quan sát được xung quanh. Nó thì chẳng có ý kiến gì, đến lớp chủ yếu là bày trò quậy phá chứ nó chẳng ham hố gì học tập hết. Quẳng cái cặp lên ghế nó thản nhiên úp mặt xuống bàn mà ngủ, ngày đầu tiên đi học thôi thì cứ để cho cả lớp yên bình, sau này từ từ rồi quậy phá cũng không sao.
------
End chap~


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui