Nữ Hoàng Tốc Độ Và Vua Xa Lộ

Sáng tinh mơ, những giọt sương còn nhẹ đung đưa trên vòm lá xanh non, trong căn phòng nhỏ, cười con gái xinh đẹp như thiên thần đang say nồng giấc ngủ. "Reng Reng" Tiếng chuông đồng hồ báo thức vang vọng khắp cả phòng, nó chẳng màng mở mắt ra, chỉ đưa tay rá soát trên bàn tìm chiếc đồng hồ quái quỷ dám phá hỏng giấc ngủ đẹp của nó. Nắm chắc chiếc đồng hồ trong tay, nó chẳng thương tiếc mà ném thẳng vào tường, tiếng chuông dứt hẳn, nó lại tiếp tục giấc mộng đẹp đang dang dở. Tiếng bước chân vội vã vang lên trên cầu thang, "cạch" khóa cửa được mở ra, ập vào mắt người phụ nữ đứng tuổi là 1 cảnh tượng không còn gì để nói. Giấy trắng vứt vương vãi khắp phòng, chiếc đồng hồ mới mua hôm kia bị vỡ tan tành dưới đất, chăn mềm tung tóe khắp nơi, nó vẫn say nồng giấc mà chẳng hay biết gì. Người phụ nữ sắc mặt trắng bệt, vẻ mặt tức giận bước đến cạnh giường nó, bà nhẹ nhàng ngồi xuống ghé sát miệng vào tai nó
_ CHÁY NHÀ RỒI. Tiếng hét chói tai lọt thẳng vào tai nó khiến nó giật mình tỉnh dậy
_ Cháy rồi cháy rồi, mau dập lửa đi. Nó hốt hoảng chạy xung quanh la hét om sòm
_ Trong vòng 10 phút nữa con mà không dọn dẹp đống bừa bộn này thì khỏi ăn sáng, mẹ xung61 dưới đây. Mẹ nó mỉm cười bước ra ngoài, toan định đi xuống thì bà sực nhớ gì đó nên quay lại. Mai con bắt đầu đi học đấy, tốt nhất lần này đừng quậy phá, không thì tiền tiêu vặt của con xem như sung công quỹ.

_Mẹeee..... Tiếng nó hét trong vô cùng não nề trong khi mẹ nó thì ngoảnh mặt làm ngơ mà bước đi.
Nó uể oải đứng dậy vào toilet làm VSCN, xong đâu đấy lại phải ra dọn phòng cho ngăn nắp nếu không chắc sẽ không sống yên với mami yêu dấu của mình rồi. Nhìn đống giấy cuộn tròn trên nền gạch mà nó phát nản, chả là tối qua nó thức khuya tranh thủ vẽ mẫu thiết kế mới nhưng nghĩ mãi chẳng ra thế là đành vo nát giấy vứt lung tung. Dọn dẹp mọi thứ sạch sẽ nó thay đồ bước xuống nhà ăn sáng, chiếc váy trắng xếp li điệu đàng trông nó chẳng khác gì nàng công chúa cả. Sau bữa ăn nó lại chạy vội ra ngoài, hôm nay nó có hẹn với nhỏ bạn thân nhất của mình đi chơi nên không thể trễ hẹn được, dù gì mai nó chuyển trường cũng phải chào từ biệt 1 tiếng cho phải lẽ chứ. Đến công viên nó chọn cho mình 1 băng ghế trống dưới tán cây cổ thụ, đeo headphone vào và bắt đầu chờ đợi. Đôi mắt nó mơ màng lim dim, miệng khẽ nhẩm theo giai điệu bài nhạc khiến bao người bị hớp hồn. Bất ngờ từ phía sau 1 cô gái xinh đẹp trong chiếc váy ngắn thiên thanh ôm chặt lấy nó khiến nó suýt ngạt chết.
_ Thy Thy buông tớ ra, tớ biết cậu yêu tớ nhưng tớ không thể. Nó gỡ tay Thy ra giọng trêu đùa
_ Con nhỏ này, hôm nay chọc luôn cả tớ sao? Thy cốc yêu vào đầu nó, nhỏ bạn này của cô lúc nào cũng tinh ngịch hồn nhiên như vậy đó.
_ Thy nè, nếu như mai tớ không còn học chung với cậu thì cậu có buồn không. Nó nhìn thẳng Thy hỏi, đôi mắt thoáng nét buồn.
_ Tớ sẽ không buồn đâu, vì cậu có chết cũng không thoát được tớ mà. Thy mỉm cười bẹo má nó

_ Cậu... Muốn chết lắm phải không. Nó gạt tay Thy ra, lao vào cù lét cô nàng.
Cả 2 hồn nhiên rượt đuổi khắp công viên, tiếng cười trong veo vang vọng khắp nơi, tiếng cười hồn nhiên nhưng rất hiếm thấy. Mai nó phải chuyển trường, nó không còn học chung với Thy nữa nên hôm nay phải chơi cho thật vui, nó không muốn chuyện này làm cô bạn thân của nó buồn. Cả 2 rượt đuổi nhau mệt thì lại lăn ra thảm cỏ xanh mà tán gẫu, nhìn vào thật chẳng ai có thể ngờ tiểu thu tập đoàn Ruby lại có thể như thế. Cũng vì tính cách này của Thy Thy mà nó rất quý cô nàng, dù gia thế hơn người nhưng chẳng bao giờ chấp chuyện nhỏ nhặt, lúc nào cũng đồng hành cùng nó trong mọi trò quậy phá.
Tối đó nó về nhà muộn hơn mọi ngày, do luyến tiếc khoảnh khắc bên bạn mình mà ra, nhà nó chẳng còn ai, có lẽ ba mẹ nó lại bận việc ra ngoài. Uể oải lết thân vào bếp nó nấu vội 1 tô mì cho vào bụng, ở nhà 1 mình nó thường ăn vậy cho tiện chứ chẳng muốn nấu nướng chi cho cầu kì. Xong nó lại lên phòng ngăm mình vào bồn tắm thư giản, mai nó chuyển trường, nó sẽ có bạn mới và tất nhiên là những trò quậy phá ắt sẽ mới toang luôn. Mặc chiếc áo dây in hình gấu teddy và chiếc quần sooc màu đen, nó vội trèo lên giường ngủ sớm để mai còn đến trường. Chiếc đồng hồ báo thức cũng được thay mới hoàn toàn, chẳng biết từ khi sinh ra đến giờ có bao nhiêu chiếc đồng hồ xấu số lọt vào tay nó nữa. Chỉ biết được 1 điều quan trọng chiếc bền nhất trụ được 1 tuần trong phòng nó mà thôi. Mặc kệ mọi thứ nó chẳng cần nghĩ nhiều, nghỉ ngơi sớm mai còn phải đến trường.
-------

End chap~
❤❤❤❤❤


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui