Nó không muốn về nhà nên đề nghị hai cô bạn mình cùng đến trường đua tranh tài liền nhận được cái gật đầu tán thưởng của 2 nàng nhà ta. Dùng chìa khóa mở cửa phòng bí mật, ba cô gái nhanh chóng vào trong thay đồ. Trong Dốc Tử Thần có 1 căn phòng đặc biệt được xây dựng riêng, chỉ có những người có chìa khóa mật mới có thể mở của vào. Bên trong có phòng thay đồ, phòng khách bày trí tiện nghi với tủ rượu đủ loại, sopha và cửa kính nhìn ra bên ngoài. Hôm nay ba đứa nó chỉ mặc đơn giản gồm áo da và quần Jeans ngắn, boot cổ thấp, tóc buộc gọn. Mỗi đứa thêm 1 chiếc mặt nạ, của nó màu đen, Thy mà trắng biểu tượng của Angel, Linh màu tím biệt danh Violet. Uống cạn ly rượu cả 3 bước xuống hầm lấy xe, ngay lúc này phía trên đã có ba chàng trai chực chờ sẵn. Không hẹn mà gặp cả nhóm đều tới Dốc Tử Thần và hiện giờ đang chuẩn bị để đua, nhìn thấy ba dáng người quen quen Huy và Bảo không khỏi ngạc nhiên. Hình như hai chàng này đã gặp họ ở đâu thì phải, ngoài 3 biệt danh Black, White và Violet thì ba cô gái mang đến một cảm giác vô cùng thân thuộc.
_ Các vị, hôm nay Devil và Evil sẽ thách đấu cùng Angel. Huy bất ngờ giật mic nói lớn khiến mọi người giật mình quay lại.
_ Chúng tôi tin chúng tôi có đủ năng lực để thách đấu trực tiếp, mong Angel nhận lời. Bảo tiếp lời
_ Vậy các vị có điều kiện gì trao đổi sao. Nó hừ lạnh rồi hỏi
_ Đơn giản, nếu chúng tôi thắng, cô gỡ mặt nạ ra. Nếu chúng tôi thua, từ nay rút khỏi trường đua. Huy hất mặt trả lời
_ Tôi chấp nhận. Nhưng Kan và Violet sẽ không tính trong cuộc thi, 2 đấu 2. Thy Thy thẳng thừng lên tiếng.
Sau khi thõa thuận xong 6 chiếc xe có mặt tại vạch xuất phát, người xem đông như kiến, ai cũng hồi hộp chờ đợi cuộc đua này. Phát súng bắt đầu được vang lên, tiếng máy xe gầm rú khắp các đoạn đường đua, khói tỏa mù mịt. Giống như lần đua trước, vẫn có vệ tinh theo dõi trên từng cm đường đua, dẫn đầu vẫn là nó và Huy. Cả 2 xe cạnh tranh nhau từng chút 1 không ai nhường ai khiến cho không khí ngày 1 căng thẳng hơn. Theo sau là Thy và Bảo, 2 người này lấy danh nghĩa tham gia cuộc đua thực chất là chơi trò mèo vờn chuột, hễ Thy tăng tốc thì Bảo tăng tốc, Thy giảm tốc thì Bảo cũng làm y trang, mục đích là để chạy song song cô nàng. Riêng Kan biết rõ Violet là ai, cả 2 từ từ vừa chạy vừa nói chuyện với nhau khá vui vẻ, trong nhóm thì 2 người này là ít xảy ra tranh cãi nhất. Đến khúc cua nguy hiểm nhất nó và Huy cùng nhau phô diễn những kĩ thuật điêu luyện để lèo láy con xe vượt qua khúc đua trở về đích. Nhưng vừa qua khỏi khúc cua thì Huy đột ngột tăng hết tốc độ, anh chàng này xem ra rất có quyết tâm thắng nó. Nó cũng không vừa vội nhấn ga tăng tốc chạy về phía trước, cả 2 chạm vạch gần như cùng lúc với nhau nhưng sự thật lại không phải thế. Nhóm nó đã thua, xe nó chạm vạch chỉ sau 0.01 giây mà thôi nhưng nói gì nói, thua vẫn là thua và nó chấp nhận điều đó. Bước xuống xe, tháo chiếc nón bảo hiểm, nó hất ngược mái tóc lòa xòa về phía sau, đưa tay toan gỡ chiếc mặt mạ như lời đã hứa. Đột nhiên 1 cánh tay rắn chắc nắm lấy tay nó khiến nó khựng lại, Huy lôi nó đi thẳng lên phòng bí mật, cả nhóm nhanh chóng chạy theo. Vừa vào trong nó giật mạnh tay Huy ra, chiếc mặt nạ rơi xuống đất vỡ tan tành để lộ khuôn mặt tức giận đầy diễm lệ, Thy cũng tháo bỏ chiếc mặt nạ, lạnh lùng lấy cốc rượu trên bàn uống cạn. Huy sững người, trước giờ suy đoán của anh là đúng, bởi vậy anh mới cảm thấy ánh mắt nó có gì đó thu hút và thân thiện đến thế.
_ Băng Di, Thy Thy, thật sự là 2 người. Huy đột nhiên thốt lên
_ Bọn tôi thì sao, nhìn đủ chưa? Thy gắt lên
_ Sao em không chịu nghe bọn tôi giải thích chứ. Bảo tức giận hỏi
_ Anh điếc hay không hiểu ý tôi nói, chúng ta không liên quan gì nhau, chẳng cần dài dòng giải thích gì hết. Thy tiếp tục cáu gắt
_ Ai nói chúng ta không có quan hệ, được vậy anh nói ANH THÍCH EM, bây giờ chịu nghe bọn anh giải thích chưa. Bảo nắm chặt lấy tay Thy, nhìn sâu vào đôi mắt cô mà nói
Tai Thy ù lại, cô chẳng biết có phải mình nghe lầm hay chăng nữa, người con trai trước mặt đang ngỏ lời với cô. Chẳng hoa hồng, chẳng nến lãng mạng, đơn giản chỉ 3 chữ mà nói lên hết mọi chuyện, đơn giản như con người Bảo vậy. Nó đang uống rượu thì suýt nữa phun ra mất, biết Bảo có tình cảm với Thy nhưng nó nào ngờ anh lại táo bạo đến thế. Kan và Linh nhìn nhau mỉm cười hài lòng, cuối cùng cũng có người chịu thú nhận mọi chuyện rồi, không uổng công họ sắp xếp. Huy thì nãy giờ lo ngắm nó nên hông để ý, khi nghe Bảo tỏ tình anh mới sực tỉnh lại. Thy vội đẩy Bảo ra, cô mở cửa bước ra ngoài, vẻ mặt hây hây hồng trông khá đáng yêu.
_ Đuổi theo Thy đi, để vụt mất anh đừng có trách em đó. Nó vỗ vai Bảo nói. Được sự khích lệ từ bạn bè, anh chàng vội vàng đuổi theo bóng đáng cô gái bé nhỏ khuất sau cánh cửa
Bên trong mọi người vẫn tiếp tục cười nói, uống rượu, nó thì chẳng mấy để ý Huy đang nhìn mình mà chăm chú vào 2 kẻ đang ngồi đối diện. Linh và Kan cười giỡn vui vẻ suốt cả buổi, từ trong ánh mắt của họ nó nhận ra tình cảm sâu nặng giành cho nhau. Thy chạy thẳng lên sân thượng, nước mắt cô nhạt nhòa, lòng cô rối bời như tơ vò, mọi chuyện diễn biến quá nhanh, nhanh đến mức cô không ngờ. Ôm lấy 2 vai, thân hình bé nhỏ run lên từng đợt theo tiếng nấc, đầu lắc lắc như muốn phủ bỏ hết những gì cô vừa nghe được. Bảo chạy theo, thấy cô khóc anh lại gần, vòng tay ôm chặt lấy cô từ phía sau, chẳng hiểu sao cô lại khóc nấc lên như vậy. Thy toan đẩy Bảo ra nhưng vòng tay rắn chắc của anh không cho phép cô làm điều đó, cô càng đẩy anh lại càng siết chặc cô hơn, vòng tay ấm áp che chở thân ảnh cô bé nhỏ.
_ Buông ra. Thy cáu gắt
_ Anh không buông, cho đến khi anh chưa biết được đáp án của em thì anh sẽ không buông. Bảo cãi bướng
_ Đáp án gì chứ, anh muốn biết thì đi tìm Ngọc Trân mà hỏi. Thy cố giãy giụa
_ Ôh hay, em ghen đấy ak, vậy là yêu anh đúng không. Bảo mỉm cười gian xảo
_ Ai nói yêu anh, ảo tưởng cao quá đấy. Thy tiếp tục đốp chát, cô vẫn không chịu chấp nhận Bảo
_ Không yêu anh sao lại khóc khi anh ngỏ lời, sao lại ghen với Ngọc Trân. Bảo tiếp tục tấn công
_ Tôi... Tôi... Thy ấp úng chẳng biết trả lời sao. Tình cảm cô giành cho Bảo là gì đến giờ cô vẫn chưa xác định được, chỉ biết khi thấy Trân ôm chầm lấy Bảo cô khó chịu vô cùng, chỉ muốn cãi nhau với anh, muốn cho Ngọc Trân 1 bài học.
_ Em không biết trả lời như thế nào chứng tỏ em có tình cảm với anh. Anh với Trân chẳng có quan hệ gì cả, 2 năm nay cô ta với Bảo Anh bám lấy anh và Huy nhưng bọn anh không thèm để mắt tới. Với anh thì em là người con gái đầu tiên mà anh có tình cả, xin em tin anh và cho anh cơ hội được bên cạnh, bảo vệ em. Bảo thì thầm bên tai Thy
_ Anh nói không có quan hệ với cô ta sao không cho cô ta bài học mà cứ để cho cô ta bám lấy anh hoài vậy. Thy ngạc nhiên hỏi
_ Vì bọn anh là con trai, không muốn ra tay đánh con gái thôi. Trước đây cũng có lần anh định đánh cô ta nhưng Kan can lại. Bảo vội vàng phân bua
_ Đó không phải do Kan, là quy định của Băng Di. Thy thở dài nói
_ Vậy thì hết hiểu lầm anh rồi nha. Bảo khẽ mỉm cười bẹo má Thy
_ Em vẫn chưa tha thứ cho anh đâu, nhưng tạm chấp nhận anh thì có thể. Thy tinh nghịch nói
_ Vậy em muốn sao mới tha thứ cho anh đây, vì em chuyện gì anh cũng làm hết. Bảo vờ hối lỗi nhìn Thy
_ Từ nay anh không được ngắm nhìn bất cứ người con gái nào hết, không được để con gái đụng vào người anh. Còn riêng bọn Ngọc Trân, Bảo Anh chắc họ cũng sẽ sớm gây chuyện thôi, để cho Băng Di giải quyết. Thy nghiêm mặt ra lệnh
_ Tuân lệnh. Bảo mỉm cười phụ họa theo
Đôi bạn trẻ nhìn nhau mỉm cười khúc khích, trao nhau vòng tay hạnh phúc, từ nay trên thế giới bớt đi 2 kẻ FA. Mọi chuyện vẫn mới là bắt đầu, hạnh phúc mỏng manh cũng giống bồ công anh bao theo gió, sóng gió rồi lại sẽ nổi lên. Chẳng biết Thy và Bảo có đủ can đảm để vượt qua sóng gió hay không, tình cảm của họ sẽ đơm hoa kết trái hay tan vỡ giữa chừng...
______________________________________
End chap ~
Thích ghê hai bạn chẻ đã về với nhau =))))))
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...