Zun sau khi thay đồ xong mở cửa đi ra nhìn C.Phong or Như chào.
Cậu thắc mắc tại sao chị cậu lại có thể cho mấy người này biết chị ở đây , chẳng phải chị đang dấu thân phận vs họ sao..haiz.
Nó dường như thấy được sự thắc mắc ấy của Zun lên tiếng :
--Chốc vào thư phòng của chị , chị sẽ nói cho em biết
--Chị biết em đang suy nghĩ gì
sao ??!!__Zun hỏi
--Trên mặt em viết rõ điều đó , thôi nào ba người đi theo tôi.
__ nó nhìn vào C.Phong , Như , Zun nói.
Dứt lời , nó đi tới cửa phòng mình mở ra đi vào 3 người kia đi theo.
Trong phòng tối om vì lúc này nó ko bật đèn phòng lên , nó ko thích ánh sáng cho lắm bởi vì nó đã sống trong bóng tối về đêm trong phòng quen rồi , ánh sáng ko cho nó được hạnh phúc chỉ cho nó chứng kiến những gì mà mình ko nên thấy , nếu cố điều ước có lẽ nó sẽ ước mình ko có trên đời này.
Nó đi thẳng tới thư phòng trong góc phòng ngủ của mình mặc dù tối om ko thấy đường đi (thư phòng đã ngăn cách riêng vs phòng ngủ , vì diện thích phòng ngủ nó rất rộng nên có cả phòng tắm , phòng thay đồ riêng trong phòng ngủ ) , có lẽ nó có thể xác định được vị trí nào là thư phòng , vị trí nào là phòng tắm , phòng thay đồ ...!nhờ sự thích nghi vs bóng tối quá lâu.
Còn 3 người kia khi vào căn phòng này thì cảm thấy có luồng hơi lạnh nên đi sát vào nhau và một phần nữa là mấy người này ko thích nghi được vs bóng tối.
--Băng à tớ bật đèn nhé__Như dứt lời thì tay cũng sờ được vị trí công tắc trên tường bật lên.
Ánh sáng làm cho mọi người trong phòng chói mắt trừ nó , vì lúc này nó đang ở trong thư phòng được ngăn cách riêng vs phòng ngủ.
Ba người kia phải một lúc sau mới thích nghi được vs độ sáng chói mắt này.
Trời , họ ngạc nhiên , ở trong căn phòng này chỉ có hai màu chủ đạo là màu trắng đen nhưng họ ko ngạc nhiên bởi điều đó vì họ biết nó thích chỉ có hai màu này.
Nhưng điều đặc biệt nhất làm cho họ bị sốc là trong căn phòng này ở đâu cũng có đèn , thảo nào họ bật đèn bình thường là chỉ chói mắt khoảng 10s là nhiều nhất để thích nghi được vs độ sáng đó, còn ở đây thì một lúc lâu sau mới thích nghi được vs ánh sáng trong căn phòng này.
Trên tường cứ cách 1,5m hay 2m gì đó là có một cái bóng đèn huỳnh quang hình chữ U nhỏ được gắn sát trên tường , ở giữa trần nhà treo một bóng đèn chùm rất kỉ xảo ; ở bàn làm việc ,kệ để sách có hai cái bóng đèn hai bên.
Một công tắc ấy mà có thể mở được một đống đèn hay thiệt.
C.Phong & Zun đứng tại chỗ quan sát phòng còn Như thì đi quanh phòng sợ mó lung tung rồi tới cái giường.
Khi tới gần cái giường , Như dẫm vào vật gì đó dưới sàn kêu cái "tách" nhìn xuống hóa ra là một cái công tắc rồi lại nhìn lên cái giường.
--Wơw....__Như thốt lên làm cho Zun & C.Phong nhìn về hướng có chiếc giường , họ cũng ngạc nhiên ko kém.
Trên thành giường cũng có bóng đèn nhỏ gắn chìm bên trong gỗ luôn trông rất đẹp ( bịa tí hehe ) .Còn nó vào thư phòng lâu rồi mà không thấy ba người kia nên quay ra , hiện tượng thật là...biết nói thế nào cho phải đây.
Ba người này như con nít gặp của lạ vậy , bây giờ họ đang bu quanh cái giường của nó sờ mó đủ thứ trên đó có lẽ do thiết kế khác biệt.
--Các người xem đủ chưa tôi ko có thời gian đâu đấy__nó nói , do họ ko chú ý nên khi nó cất tiếng nói làm cho giật mình ngã ngửa.
Họ đứng dậy đồng thanh nói :
--Cậu / Chị làm gì mà xuất hiện như hồn ma vậy giật hết cả mình__họ vừa nói vừa đứng lên lấy tay vỗ nhẹ lên ngực.
--Tôi cho vào đây để bàn việc chứ ko phải ngắm nghía lung tung , đi vào nhanh lên__nó nói giọng lạnh tanh làm cho mấy người kia mới cảm thấy ấm áp một tí giờ thì lại lạnh run , nó đi vào thư phòng lại bọn kia liền đi theo ko giám làm trễ nại "thánh chỉ".
Vào thư phòng có một cái bàn dài 1m7 rộng 1m , có 5 cái ghế.
Mỗi người chọn một chỗ ngồi mà mình ưng ý rồi mới bắt đầu cuộc họp & phỏng vấn.
--Bây giờ để tôi nói xong mọi người có thể hỏi sau , ko được cắt ngang lời tôi nói__nó nói mọi người gật đầu
--Zun đây__nó chỉ vào Zun nhưng nhìn về Như , C.Phong nói--là em trai tớ và là con ruột của cha nuôi tớ__nó nói còn hai người kia tròn xoe mắt ngạc nhiên như ko thể tin những gì mình vừa nghe.
--Còn hai người này là C.Phong or Như là hai cánh tay đắc lực của chị trong thế giới ngầm chị đã nói vs em rồi đó__nó nhìn Zun nói--giờ ai muốn hỏi gì thì hỏi đi.
--Thảo nào chị có thể cho họ biết chỗ ở của chị , việc chị là chủ...__đoạn "tịch công ty DBB họ cũng biết sao" chưa kịp thoát ra lời thì đã bị nó cắt ngang :
--Chưa , chuyện đó họ ko nên biết ngay bây giờ
--Chuyện gì mà tụi tớ ko nên biết lúc này vậy__Như hỏi.
--Đúng đấy , nói đi__C.Phong gật đầu nói ph mụ họa theo câu hỏi Như
--Thời gian sẽ nói tất cả , bây giờ thì vào việc chính được rồi chứ__nó nói làm cho Như & C.Phong tức nhưng ko giám nói ra lời chỉ "ấm ức" mà gật đầu thôi , Zun thì im lặng lắng nghe.
--Thứ bảy tuần này sắp tới rồi , chúng ta hôm đấy vẫn phải đi học nhưng sẽ để ý kĩ vì ở cửa sổ lớp ta có thể nhìn bao quát được vùng chúng hoạt động__nó noi
--Nhưng hôm đó chúng ta chỉ quan sát thôi sao?!!__Như thắc mắc hỏi
--Đúng , chúng ta cần bắt chúng luôn chứ ??__C.Phong
--Chuyện này em hiểu ý của chị rồi__Zun nói kéo sự chú ý của Như & C.Phong về phía mình , Zun nói tiếp--Hôm đó chị cho họ thư thả để tưởng mình giao dịch an toàn , lần sau sẽ ít đề phòng hơn đúng ko__Zun nói , hai người kia gật đầu đồng tình vs ý kiến đó của Zun rồi quay sang nhìn nó :
--Em nói chính xác chỉ có ⅓ thôi , 2 phần còn lại là vì chúng sẽ hoạt động chính vào ngày sinh nhật anh hai chị __ nó nói.
--Anh hai của chị ư là ai vậy?!!__Zun hỏi.
--Là Khánh , người khi sáng đứng vs chúng ta có mái tóc hạt dẻ ý__nó nói
--A...__Zun vừa nói vừa vỗ tay 1 cái "bộp" như phát hiện ý gì hay--em nhớ rồi thảo nào khi sáng em nhìn người đó giống ai đó mà nhất thời ko thể nhớ ra là ai , hóa ra là giống chị vs bộ dạng bây giờ nhỉ .(nó bây giờ đã quay về vs khuôn mặt đẹp như thiên sứ rùi )
--Chả giống y đúc mới là lạ , anh em sinh đôi mà lại , Như nhỉ__C.Phong nói , Như gật đầu nói :
--Nhưng chúng sao hoạt động chính vào ngày ấy mà ko phải là thứ bảy tại trường mình ở đó ko an toàn hơn sao ?!!
--Vì ngày sinh nhật an ninh nghiêm ngặt cảnh sát sẽ ko kiểm soát ở bên trong , tuy chỉ có thiệp mời mới vào được nhưng chúng sẽ có cách đột nhập vào cảnh sát sẽ ko phát hiện được , còn ở sau trường chúng ta chúng sẽ nghĩ một trong số thầy cô nhận chức là cảnh sát nằm vùng nên ko manh động đâu __ nó nói , 3 người kia gật đầu.
--Vậy ngày sinh nhật ấy cậu có thể vào đó chứ ???, Đan con riêng thứ 2 của cha cậu hình như rất ghét cậu nên hôm đó sẽ ko mời cậu mặc dù sẽ mời cả lớp chúng ta và một số khác nữa tính ra cũng rất nhiều.
Với lại sinh nhật năm nào cũng do Hân & Đan lên danh sách mời khách còn Khánh ko đả động gì việc đó từ khi cậu đi cả , Hân thì trái ngược vs Đan rất có cảm tình vs cậu__Như nói
--Vậy sao__nó cười khẩy , nói
tiếp--Các người yên tâm đi , hôm đó tôi sẽ có cách vào được mà ko cần mất nhiều công sức
--Cách gì vậy nói nghe coi tò mò quá àk__C.Phong hỏi.
--Đến ngày đó sẽ biết thôi , thôi bây giờ cũng đã muộn rồi hai cậu về nghỉ ngơi sớm đi mai còn đi học__nó vừa nói vừa nhìn vào cái đồng hồ trên tay của mình.
Zun đứng dậy về phòng mình ngủ tiếp còn nó đi tiễn Như or C.Phong ra về
--Hai người về cẩn thận nha__nó nói khi hai người kia dắt xe máy ra về
--Ưkm chúc ngủ ngon , bye__Như , C.Phong nói
--Ngủ ngon , bye__nó nói , nhìn hai người kia lái xe đi khuất mới đi vào nhà ,lên phòng mình nó lại tắt đèn , ko gian trở nên tối om chỉ có ánh sáng mập mờ của ánh trăng chiếu xuyên qua cửa sổ dọi xuống nền nhà lạnh lẽo.
Nó lại giường nằm lên , nó nhớ lại việc hồi sáng khi ngã đè lên hắn môi chạm môi.
Ko rõ sao khi đó tim nó đập mạnh lỡ mất một nhịp , đây là cảm giác đầu tiên nó thấy chỉ khi tiếp xúc vs hắn mà ko có ở một ai khác , đây là có nghĩa sao ??!! Nó nghe người ta nói khi mới bắt đầu yêu một người nào đó , khi tiếp xúc người đó tim sẽ đập mạnh , luôn nghĩ về người đó và quan tâm người đó hơn.
Nó đã có một cảm giác trong số 3 cảm giác đó vậy có phải nó đã bắt đầu có tình cảm vs hắn sao ??!.
"Mày đang nghĩ gì vậy , gạt ngay ra khỏi đầu đi , ko thể như thế được" nó lắc đầu nói lẩm bẩm cho mình nghe rồi nhắm mắt ngủ luôn.
Quay sang hắn tí nhé
Sau khi C.Phong or Như ra khỏi nhà ko lâu thì hắn cũng lên phòng nằm suy nghĩ lại việc
Quay sang hắn tí nhé
Sau khi C.Phong or Như ra khỏi nhà ko lâu thì hắn cũng lên phòng nằm suy nghĩ lại việc hồi sáng khi được hôn lên môi nó , tuy hơi bất ngờ và nhanh chóng nhưng hắn vẫn cảm nhận được bờ môi nó mềm như cánh hoa anh đào vậy (đoạn này hơi sến hehe).
Giờ thì hắn đã biết , đã biết rằng hắn yêu nó thật sự rồi.
Khi đứng trước nó tim hắn luôn đập lỡ một nhịp , khi thấy nó cô đơn thì muốn ôm nó vào lòng muốn che chở cho nó.
Những thứ cảm xúc này hắn chưa từng có vs cô người yêu cũ , có lẽ hắn đã yêu nó thật lòng tuy mới quen nó ko được bao lâu và tiếp xúc vs nó cũng ko nhiều.
Hắn muốn thử một lần nữa được yêu , thử đặt niềm tin một lần nữa vào con người nó , hắn nghĩ nó sẽ ko bao giờ lừa gạt hắn như cô người yêu trước.
Suy nghĩ vẫn vơ một hồi thì hắn cũng ngủ lúc nào cũng ko hay.
C.Phong & Như khi về tới biệt thự thì ai cũng về phòng người ấy ngủ mà quên béng mất việc mình muốn hỏi nó.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...