Nữ Hoàng Của Thế Giới Phép Thuật - Linda Nguyễn

Giờ ra về, cô đi một mình đến thư viện. Vừa đi, cô vừa nghĩ:

"Còn 1 tuần nữa... là đến sinh nhật mình rồi. Chẳng biết có ai nhớ không! Mà hôm nay không tìm được cuốn sách ấy... chắc mình phải đến gặp ông nội thôi. Haizzz!"

Đến thư viện, cô đi đến dãy sách thứ 22. Vẫn chưa tìm được. Cô tiếp tục đi đến dãy sách 23. Tưởng chừng như không có, nhưng... ở giữa dãy sách, có một cuốn sách sáng lên, cùng lúc ấy, hình trăng khuyết trên trán cô cũng sáng bừng lên. Chưa hiểu gì thì 1 cuốn sách đã nằm trong tay cô. Nhìn tên sách cô ngạc nhiên thốt lên:

-Đây chẳng phải cuốn sách mà ông nội nói đến sao?

Rồi cô ngồi xuống bên cửa sổ và đọc nó...

..................

Lâu đài của chúa tể:

Cô bước vào với khuôn mặt lạnh tanh trước 2 dãy người làm cúi chào. Bước vào phòng, cô thấy ông đang ngồi xem báo. Cô lên tiếng:


-Ông nội!

Thấy vẻ mặt của cô, ông đoán cô đã biết được sứ mệnh của mình. Ông cười hiền:

-Cháu ngồi đi!

Cô ngồi xuống và hỏi một cách đầy lo sợ:

-Cháu... là hậu duệ của... nữ hoàng?

-Cháu đã biết thì ta cũng không giấu. Đúng vậy! – Ông đặt tờ báo xuống và trả lời cô.

-Vậy ông có thể nói rõ về cuộc chiến ấy được không?

- Được thôi, cháu yêu! 1000 năm về trước, khi mà thế giới phép thuật chưa xuất hiện trên thế gian. Nữ hoàng Yuki– chính là mẹ của ta đã cùng với Demon– anh trai của nữ hoàng tạo nên thế giới phép thuật. Hai người giao ước là sẽ cùng nhau cai quản thế giới phép thuật. Nhưng vì quá tham lam, Demon đã lên kế hoạch giết chết nữ hoàng Yuki. Khi bà biết được, 2 người đã xảy ra một cuộc chiến đẫm máu. Và do quá tự cao về phép thuật của mình, Demon đã thua. Từ đó ông ta ngủ... ngủ một giấc rất dài. Vì ngủ là cách tốt nhất để nâng cao phép thuật. Nhưng sau khi ông ta tỉnh dậy thì ... nữ hoàng đã ra đi trong sự thương tiếc của mọi người. Thế là ông ta tức giận vì nếu không chiến đấu với nữ hoàng hoặc hậu duệ của nữ hoàng thì mãi mãi ông ta không thể trở thành chúa tể. Ta khi sinh ra do là con của nữ hoàng và trên thế giới phép thuật chưa có ai là hậu duệ của nữ hoàng nên mới đảm nhận chức chúa tể. Ông ta đặt một lời nguyền rằng: khi hậu duệ của nữ hoàng Yuki tròn 18 tuổi, toàn thế giới phép thuật và thế giới loài người sẽ chìm vào giấc ngủ. Nhưng vì con là hậu duệ của nữ hoàng nên không sao. Một tuần sau... sẽ là lúc xảy ra cuộc chiến. Muốn chiến thắng được ông ta con cần 3 điều kiện:

-Thứ nhất con phải là hậu duệ của nữ hoàng.

-Thứ 2 con cần có thanh kiếm Yuki do nữ hoàng Yuki để lại.

-Thứ 3 là...

Nói đến đây ông nội thở dài. Cô nôn nóng hỏi:

-Làm sao con có được thanh kiếm Yuki? Và cách để chiến thắng Demon? Điều kiện thứ 3 là gì hả ông?


-Mẹ ta đã trao thanh kiếm Yuki cho ta. – Dứt lời, bỗng một thanh kiếm tuyệt đẹp xuất hiện trên tay ông. Thanh kiếm có cán màu xanh, thân cũng màu xanh nốt. Ở giữa cán và thân có một viên ngọc màu xanh tuyệt đẹp. Ông trao nó cho cô.- Con hãy cất giữ cẩn thận.

-Vâng, thưa ông!- Cô nhận thanh kiếm từ tay ông nội và lập tức thanh kiếm biến mất.

-Cách để chiến thắng Demon là con hãy dùng thanh kiếm đâm vào trái tim của Demon. Nên nhớ rằng trái tim của hắn ta... không phải ở bên trái. Nếu con thất bại, toàn thế giới phép thuật sẽ chìm vào bóng đêm và cả thế giới loài người cũng vậy. Nếu con thắng con sẽ ngủ một giấc khoảng 5 năm trong một tảng băng. Do chính cơ thể con tạo ra. Nhưng...

-Nhưng sao hả ông? – Cô hỏi mà trong lòng thấy bất an vô cùng.

-Nhưng sau khi thức giấc... con sẽ... sẽ phải quên người con yêu nhất. (yêu ở đây là tình yêu nam nữ)

Nghe ông nội nói xong, tim cô thắt lại. Đau... rất đau. Cô đau quá. Chẳng lẽ cô... sẽ phải quên Akira sao? Những giọt nước mắt chực trào ra nhưng cô đã ngăn lại. Cô lắc tay ông nội nói:

-Không phải đúng không ông? Ông nói rằng không phải đi! Ông... Ông nói không phải đi mà. Xin ông! – Nói xong, 2 hàng nước mắt chảy ra, lăn dài trên khuôn mặt của cô. Ông nội ôm cô vào lòng. Ông cũng đau lắm. Một giọt nước từ khóe mắt ông chảy xuống, ông nói:

-Ôi đứa cháu gái bé bỏng, đáng thương của ta! Ta xin lỗi vì không thể làm gì để giúp con... Ta xin lỗi.

-Con đau ... con đau lắm ông ơi. Con chỉ vừa mới nhận ra con yêu anh ấy... rất nhiều... Nhưng sao... thế giới này lại tàn nhẫn với con như vậy. Con đau ở tim lắm ông ơi! – Cô vừa khóc vừa nói.


-Ừ. Đứa cháu đáng thương của ta. Chắc chắn cậu ấy sẽ không trách con đâu!

- Con có thể bắt đầu lại từ đầu phải không? Con có thể làm điều đó phải không ông? – Cô buông ông ra, lau nước mắt hỏi.

-Ừ!- Ông đưa tay xoa tóc cô.

..........

Cô về nhà với gương mặt thất thần. Cả nhà đang ngồi ăn trái cây, thấy cô, "mẹ" cô chạy lại hỏi lo lắng:

-Con sao vậy? 

-Dạ không sao! – Cô cười trấn an bà.  


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận