Những chiếc xe của bọn nó và bọn hắn chạy bon bon trên đường và dừng lại tại 1 căn biệt thự ngoài ngoại ô. Bọn hắn phải trố mắt nhìn căn biệt thự. Nó được thiết kế rất đẹp. Xung quanh được bao vây bởi dãy tường cao chừng 3m. Tiến vào giữa sân là một đài phun nước với những cột nước cao. Từ đài phun nước này, nhìn nghiêng sang bên phải một góc 60 sẽ thấy một vườn hoa với đủ các loại hoa đang khoe sắc dưới bầu trời. Còn bên trái là một khuôn viên rộng chừng 50m2, dường như đây là nơi nghỉ mát thì phải, vì có một cái xích đu và một bộ bàn ghế được đặt ở giữa khuôn viên. Bọn hắn cứ đi theo bọn nó mà không khỏi mắt chữ A mồm chữ O. Cả bọn tiến vào trong nhà. Trước mắt bọn hắn là một kiến trúc xa hoa, không có từ nào có thể diễn tả được. (t/g không biết diễn tả sao nên thôi cho qua nha!)
Nó bước vào nhà, buông đúng một câu cho Ryan rồi tiến thẳng lên phòng
- Anh tự xử đi nha, anh 2!
- Bọn em đi xử lí cái chỗ đồ ăn trên người đây! Ghê quá!_Sandy tiếp lời nó.
- Quên mất nhỉ! Hèn chi nghe mùi gì đó khó chịu nãy giờ!_Kin lên tiếng trêu chọc Sandy
- Này, cái tên khỉ kia! Muốn gì đây hả?_Sandy quay mặt về phía Kin mà quát lên làm anh chàng phải giật bắn mình
- Cô làm gì vậy hả? Hết cả hồn! Sao lại quát lên như thế?_Kin vội vàng vuốt ngực mình, rồi quay lại lớn tiếng với Sandy
- Thôi thôi, 2 người đừng cãi nhau nữa. Mày mau vô tắm đi. Kin nói sự thật mà, bọn mình hôi lắm_Anna vội nhảy vào can, chứ để 2 người này cãi chắc đến sáng cũng chưa xong
- Anh đợi đấy!_Sandy dậm chân bỏ đi
- Cô làm gì được tôi, lêu!_Kin ở sau vênh mặt, lè lưỡi trêu Sandy. Anna, Ryan, Bin và bọn hắn phải lắc đầu thay cho cái tính trẻ con của tên này. Rồi Anna cũng nối gót Sandy mà lên phòng tắm rửa. 15' sau, bọn nó bước xuống nhà trước ánh mắt "thèm thuồng" của bọn hắn. Vì mới tắm xong nên bọn nó trông rất quyến rũ, những giọt nước trên tóc lăn xuống khuôn mặt sắc xảo như tượng tạc của bọn nó càng làm cho bọn nó thêm đẹp hơn, có nét hơn.
- Này làm gì nhìn bọn tôi ghê vậy?_Sandy lên tiếng đồng thời đưa tay quơ trước mặt bọn hắn. Tiếng nói và hành động của Sandy đã lôi 3 chàng nhà ta về thực tại.
- Không có gì!_bọn hắn đồng thanh
- Kelly này!_Ryan lên tiếng gọi nó khi nó vừa ngồi xuống bên cạnh mình
- Vâng._Nó nghe Ryan gọi thì ngước mặt lên nhìn anh
- Anh qua đây ở với em được không?
- Anh sợ em bỏ đi nữa à?_Nó nhướng mày nhìn anh
- ukm
- Anh đừng lo, em không đi nữa đâu!_Nó ôm lấy Ryan mà thủ thỉ. Ryan cũng vòng tay ôm lấy nó. Hắn nhìn thấy cảnh đó mà trong lòng có chút ganh tị với Ryan. Ryan có thể ôm nó bất cứ lúc nào, có thể an ủi nó mỗi khi nó buồn, có thể làm nó trở nên ấm áp và có tình người hơn. Và lí do quan trọng nhất khiến hắn ganh tị là vì Ryan là người duy nhất mà nó mở lòng. Nó đã tự tạo ình một vỏ bọc khá vững chắc nên khó có ai mà tiếp xúc với nó được.
- Anh không an tâm!_Ryan kiên quyết nhìn nó. Nhìn vào ánh mắt Ryan, nó biết mình không thể từ chối được nên phải gật đầu
- Mày nỡ bỏ tụi tao đi sao thằng kia._Kan nhìn Ryan bằng ánh mắt cún con như muốn níu kéo anh ở lại
- Tao phải trông đứa em bướng bỉnh này của tao, nó mà bỏ đi nữa sẽ không biết bao giờ nó mới trở về_Ryan nói với kan rồi thở dài nhìn nó
- À hay bọn tao qua đây ở với mày được không?_bỗng nhiên kan nãy ra một ý kiến mà đối với bọn hắn thì rất hay. Ryan liếc mắt nhìn Kan đầy nghi vấn rồi lại quay sang nó đang trong vòng tay mình
- Được không?
- Sao cũng được. Ở đông cũng tốt , ngôi nhà này quá rộng với 4 đứa mà (có cả Bin nữa nha)
- Cảm ơn em/cô_Ryan và bọn hắn đồng thanh
- Sao anh không về nhà sống với pama?_Nó khá bất ngờ khi biết Ryan không sống với pama mình
- Cũng giống em thôi! Anh không thể sống khi cứ phải nhìn thấy hình ảnh cô ấy!_Ryan cụp mắt xuống, mặt buồn rười rượi
- Anh hãy quên chị đi!_Anna xen vào_Cả mày nữa Kelly
- Tao/Anh sẽ không bao giờ quên Chị/cô ấy đâu!_Nó và Ryan đồng thanh
- Thôi, 3 người đừng ca cái điệp khúc buồn đó nữa được không?_Bin im lặng nãy giờ đột nhiên lên tiếng phá tan không khí buồn thê thảm do bọn nó tạo nên
- Chị mà 3 người nhắc đến là ai vậy?_Bin đã cố xua tan cái không khí buồn não nề này vậy mà Kin chỉ vì không chịu nỗi cái sự tò mò này mà đã lên tiếng hỏi làm bọn nó ai cũng phải xịu mặt xuống lần nữa.
- Em ra ngoài đây!_Nó đứng bật dậy và bước đi ra cửa.
- Chờ tao/anh với_Anna và Ryan đồng thanh và đuổi theo nó. Bọn họ biết nó sẽ đi đâu nên đi theo. Bây giờ chỉ còn Sandy, Bin và bọn hắn ở đó. Sandy đứng bật dậy lườm Kin, khuôn mặt đầy tức giận
- Anh không ngậm miệng lại được sao?_Nói rồi nhỏ bước lên phòng bỏ lại bao cái nhìn ngơ ngác và một con người với trái tim đang rỉ máu vì lần đầu tiên bị Sandy mắng như thế. Và người đó chính là Kin đấy ạ. Dù là trước đây hai người có cãi nhau, có lớn tiếng với nhau nhưng chưa bao giờ Kin thấy Sandy nổi giận như thế
Sau một lúc im lặng vì mỗi người mãi theo đuổi những suy nghĩ khác nhau, hắn lên tiếng phá vỡ cái không gian im lặng đến chết người này.
- Đã có chuyện gì thế, Bin?
- Cậu muốn biết thật sao?_Bin nhướng mày nhìn hắn vẻ nghi hoặc
Hắn không nói gì, chỉ gật đầu
- Được thôi! Nhưng các cậu đừng kể cho ai biết nha! Chị 2 không muốn có nhiều người biết về chuyện này_Bin thở dài nhìn bọn hắn rồi bắt đầu kể lại câu chuyện đau lòng của bọn nó
- Cô gái trong câu chuyện của bọn tôi chính là chị gái của chị Anna, tên là Mike. Anh Ryan và chị Mike rất yêu nhau. Hai gia đình cũng đã có hôn ước từ trước. Vì từ nhỏ đến giờ chị 2 chỉ chơi thân với chị Mike, chị Anna và chị Sandy thôi nên chị 2 rất yêu quý 3 người bọn họ, nhất là chị Mike. Vì cứ nghĩ chị Mike sẽ trở thành chị dâu của mình nên chị 2 lúc nào cũng vây lấy chị Mike, chị 2 rất yêu quý chị ấy. 2 năm trước, vào một hôm chúng tôi đang trên đường đi bộ về nhà, trong lúc chị Mike băng qua đường thì có một chiếc xe lao tới. Bọn tôi hoảng lắm nhưng chúng tôi ở quá xa nên chẳng làm được gì. Nhưng rất may chị Mike đã né được. Chị 2 là người phản ứng nhanh nhất. Chị đã chạy ra dìu chị Mike vào trong. Mọi người vội xúm lại hỏi han chị Mike nên không ai để tâm đến chị 2 đang chạy ra chỗ lúc nãy để nhặt túi xách của chị Mike. Bỗng nhiên chiếc xe đó quay lại và cứ theo hướng chị 2 mà chạy thẳng, chị 2 vẫn không hề hay biết có chiếc xe đang hướng về phía mình và mọi người cũng thế! Lúc này chỉ có chị Mike là nhìn thấy chiếc xe và không suy nghĩ gì cả, chị Mike đã lao ra đẩy chị 2 sang một bên. Và người thế mạng không ai khác chính là..._Nói đến đây thì Bin nghẹn ngào, dùng một lúc lâu thằng nhóc lại kể_Người thế mạng cho chị 2 chính là chị Mike. Chị Mike đã được đưa vào bệnh viện nhưng cuối cùng...vẫn không qua khỏi. Đối với chị 2 đây là một cú sốc lớn. Vì chị 2 nghĩ mình là người đã gây ra cái chết của chị Mike nên đã nhốt mình trong phòng 1 tháng trời. Sau đó, 3 chị ấy đã sang Anh du học. Chị 2 từ đó cũng thay đổi hẳn, lạnh lùng, ít nói và sống rất tàn nhẫn._Bin kể hết câu chuyện trong nước mắt. Còn bọn hắn thì xót thương cho bọn nó. Bọn nó đã tạo dựng một vỏ bọc rất hoàn hảo. Bề ngoài nhìn vào thì thấy bọn nó rất mạnh mẽ nhưng thật sự thì rất yếu đuối, mỏng manh.
- Em đã sống như thế sao? Làm sao em mới trở về? Hãy nói cho tôi biết đi._Hăn cứ ngồi thẫn thờ với những suy nghĩ về nó
Trong lúc đó tại một ngọn đồi cách đó không xa, có 3 con người đang đau khổ nhìn hình ảnh cô gái trên bia mộ. Một cô gái có nét đẹp rạng ngời. Đó là Mike
- Em về rồi!_Nó khẽ cất giọng, một giọng thật buồn. Nó không khóc, nước mắt nó không thể chảy nữa rồi
- Chị à, em xin lỗi vì đến bây giờ mới đến thăm chị, hix chị ơi!_Anna ngậm ngùi lên tiếng, giọng nói chứa đựng bao nhớ nhung của những ngày xa cách.
- Vợ à, em khỏe chứ. Anh nhớ em lắm_Ryan vừa nói vừa đưa tay sờ lên tấm hình_Em vẫn đẹp như ngày nào.
Sau câu nói của Ryan, tất cả chìm vào im lặng. Mỗi người lại quay về những kỉ niệm với Mike
- Chị à, hãy cho em một ngày để nhớ về chị, người chị yêu quý của em._Nó nghĩ thầm mà nước mắt rơi. Nhưng tất nhiên mọi người sẽ không bao giờ thấy được vì những giọt nước mắt đó nó đang chảy vào con tim lạnh giá của nó.
Rồi mọi chuyện sẽ ra sao, nó có vượt qua nỗi đau này hay không, các bạn hãy đón đọc ở những chương tiếp theo nhé!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...