Nữ Giúp Việc Của Thái Tử Phúc Hắc

"Tiểu Tuyền" Lâm Phong cản ở cửa sau giờ làm việc không cho Thái Gia Tuyền về nhà, kéo tay của cô, vui vẻ nói: "Tay của anh tốt hơn rất nhiều, hôm nay anh lại thông qua kiển tra độ chuẩn xác, mặc dù lực từ cánh tay muốn khôi phục cần thời gian, nhưng độ linh hoạt và độ chuẩn xác đã khôi phục được không gần như hoàn toàn."

Thái Gia Tuyền bởi vì gần đây bận rộn công việc, đã rất lâu không đi cùng Lâm Phong đến viện hồi phục chức năng, đột nhiên nghe được hắn nói không khỏi vừa mừng vừa lo."Thật? Vậy anh có thể cầm dao phẫu thuật không?"

"Ha ha, miễn cưỡng có thể, độ thuần thục thì phải luyện một chút, anh hôm nay quay lại phòng thí nghiệm giải phẩu một con thỏ, cảm giác cũng không tệ lắm, chỉ là tạm thời không đạt tới trạng thái cũ."

"Anh đã có thể giải phẩu thỏ rồi ! Ha ha, cảm giác không khác biệt lắm? Cảm giác có thể từ từ hồi phục" Thái Gia Tuyền vui mừng thay hắn.

"Tiểu Tuyền, hôm nay là sinh nhật của em. Thời gian trôi qua thực nhanh, cũng bốn năm rồi. . ." Lâm Phong đột nhiên có chút trở nên chán nản.


Thái Gia Tuyền sửng sốt một chút, dường như không hiểu được ý của hắn."Ha ha, đều không quan trọng, quan trọng là tay của anh rốt cuộc khôi phục được gần giống lúc trước."

"Tiểu Tuyền, tối nay có thể cùng anh cùng nhau mừng sinh nhật không?" Hồi lâu, Lâm Phong rốt cuộc quyết định mở miệng, nhìn cô năn nỉ.

Thái Gia Tuyền có chút khó xử nói: "Nhưng mà em đã hẹn Hiên, hết giờ làm về nhà sớm một chút."

"Sẽ không quá lâu chỉ là ăn một bữa cơm, sau đó anh tiễn đưa cho em về. . . Coi như là ăn mừng tay của anh rốt cuộc bình phục, được không?" Lâm Phong vẫn không muốn buông tha.

Thái Gia Tuyền hoàn toàn do dự, trong đầu hai ý nghĩ đấu tranh nửa ngày, nhưng Lâm Phong đã nói đến nước này rồi, cộng thêm tình cảm với hắn cho đến nay vẫn còn, Thái Gia Tuyền cuối cùng vẫn thỏa hiệp. . .

"Hiên, bệnh viện có chút việc, em về muộn một chút. . . Yên tâm, sẽ không quá muộn . . . . Tám giờ rưỡi, trễ nhất tám giờ rưỡi em nhất định về đến, như vậy có được không? ~. . . Ừ, ở nhà ngoan ngoãn chờ em, nhớ chuẩn bị quà tặng ~. . . Yên tâm em sẽ tìm một chút đồ ăn trước, sẽ không để bị đói. . . . Ừ bái bai"

Nghe được Thái Gia Tuyền làm nũng trên điện thoại, Lâm Phong trong lòng cay đắng, lúc trước cô cũng làm nững với mình như vậy, nhưng từ lúc nào lời nói nhẹ nhàng mềm mại đó đã hướng về một người đàn ông khác.

Ngay sau đó Lâm Phong đã uống rất nhiều rượu, khi Thái Gia Tuyền phát hiện hắn khác thường(aki: ôi tức bà chị này quá đi, quan tâm kiểu nửa mùa khiến hai anh chàng đều đau khổ…ta ghét bà này), hắn hẳn là đã uống toàn bộ một chai rượu bran-đi. . .


"Đầu đá, đừng uống nữa, anh uống quá nhiều!" Thái Gia Tuyền vội không nghiêng qua đoạt lấy ly rượu trong tay hắn.

"Tiểu Tuyền. . ." Lâm Phong dời tay đề cô không bắt được ly rượu, ngược lại con bắt được tay Thái Gia Tuyền."Thật xin lỗi, là anh sai rồi, anh không nên rời khỏi em, anh thật hối hận, em tha thứ cho anh có được hay không?"

Thái Gia Tuyền ngây ngẩn cả người, thì ra là hơn nửa năm này hắn còn chưa buông bỏ được.

"Đầu đá, em thật sự không có trách anh, chỉ là. . . Chỉ là chuyện đã qua, chúng ta không trở lại được. . ."(aki: giờ mới nói muộn rồi cưng ơi…)

"Không, còn chưa có thử ,làm sao biết không thể quay lại được, cầu xin em, cho anh thêm một cơ hội được không? Cầu xin em không phải tuyệt tình như vậy, bỏ mặc anh chứ!" Lâm Phong cuồng loạn gần như điên lên cầu khẩn, trước đó không biết là uống quá nhiều rượu, hay là bởi vì quá mức dâu lòng, nêu đã tràn đầy nước mắt hối hận.


Thái Gia Tuyền cổ tay bị hắn nắm đau, theo bản năng bản năng muốn tránh(aki: giờ mới tránh, sao không tránh từ đầu hả bà già…muộn quá rồi cái tội ngu), cũng là không nữa dễ dàng như vậy rồi."Đàu đá, anh uống nhiều. Đau quá, anh trước hết buông em ra, em tiễn anh về."

"Không, anh không cần về, anh không để cho em về! Em biết không? Lần đó em thay quần áo, anh vô tình nhìn thấy, hắn cư nhiên để lại vết hôn nơi dễ thấy, anh thật hận, anh hận không thể giết chết hắn!" Lâm Phong nói xong, một tay bắt lấy Thái Gia Tuyền ôm vào ngực, ôm lấy chặt chẽ, hắn lúc này đã có chút mất khống chế.(aki: thấy chưa giờ thì cho chết)

******* ta là tuyến phân cách *********

Khiến cất giấu, đề cử, nhắn lại tới mãnh liệt hơn nữa chút đi ~~~

Aki: mạng nhà ta hư hiện tại xài ké nhà hàng xóm nên mạng chập chờn yếu bóng vía nếu có chậm chương các nàng thông cảm...Tú cầu bận ta post thay...mốt ta đi du lịch nàng ấy lại bù cho ta he...he...


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui