Nữ Giúp Việc Của Thái Tử Phúc Hắc

Mười giờ rưỡi đêm, Hạ Cẩm Hiên đẩy cửa ra, thế nhưng kinh ngạc phát hiện trong nhà tối đen như mực, chẳng lẽ Cún con đã ngủ?

Mở đèn lên, quay đầu nhìn về phía cửa phòng của cô, lại thấy cửa mở. Bình thường buổi tối khi ngủ Thái Gia Tuyền cũng sẽ khóa cửa . Đầu tiên là từ lòng để ý của nữ sinh tự bảo vệ mình, sau lại. . . Đương nhiên vẫn là từ lòng để ý của nữ sinh tự bảo vệ mình, dù sao đã nếm thử sói lang Hạ Cẩm Hiên dữ dội này, về sau muốn càng thêm đề phòng mới phải ~

Hạ Cẩm Hiên trong đầu có thể tưởng tượng thấy các loại không thuần khiết, thậm chí tự luyến nghĩ, Cún con của hắn có phải hay không cố ý vì hắn đẻ cửa mở. Nhưng thực tế quá tàn khốc, khi hắn rón rén đi đến trước cửa thì đương nhiên là thấy được trong phòng trống không.

Lo lắng, dị thường lo lắng! Từ lần muộn về trước Thái Gia Tuyền bị giáo huấn, vẫn luôn về nhà sớm một chút giặt quần áo nấu cơm, một bộ dạng hiền thê lương mẫu, như thế nào trễ như vậy còn chưa có trở lại, thế nhưng hơn nữa cũng không có nhắn lại.

Hạ Cẩm Hiên gấp gáp cầm điện thoại gọi cho Thái Gia Tuyền. Rất thành công, cũng không có nghe tiếng nhắc nhỡ đối phương đã tắt máy. Nhưng là âm thanh "Đô đô" vẫn vang, lại thật lâu không có ai bắt máy. Đang ở thời điểm điện thoại sắp chuyển tới giọng nói nhắn lại, điện thoại rốt cuộc thông. . . . . .


"Em đang ở đâu? Trễ như thế còn chưa có về nhà." - Hạ Cẩm Hiên liên tiếp hỏi.

"Ở dưới lầu. . ."

Hạ Cẩm Hiên ngây ngẩn cả người, bởi vì trong điện thoại truyền tới rõ ràng là thanh âm của người đàn ông xa lạ, hơn nữa nói còn là tiếng Trung, hắn không nhớ rõ cô còn có bạn bè Trung Quốc khác.

". . . Anh không phải tính toán xuống mang cô ấy lên lầu sao?" - Lâm Phong dừng một hội, nói.

"Anh chờ một chút, tôi lập tức xuống ngay." - Hạ Cẩm Hiên cúp điện thoại, thật ra thì người đã sớm trong thang máy rồi.

**************

Lâm Phong xuống xe, đi vòng qua bên kia, kéo ra cửa xe ghế trước, giúp Thái Gia Tuyền cởi dây nịt an toàn ra. Mà lúc này Thái Gia Tuyền đã quá say, đang ngủ say, khẽ lật người, cả người liền rơi vào trong ngực hắn. Lâm Phong hơi sững sờ, chóp mũi truyền đến mùi thơm ngát đặc hữu của cô, không tự chủ được thuận thế đưa tay nắm ở vai cô.

Cảm nhận nguồn nhiệt ấm áp, Thái Gia Tuyền hừ nhẹ một tiếng, hướng trong ngực Lâm Phong cọ xát, rất không có hình tượng tiếp tục thở to ngủ .


Lâm Phong cúi đầu nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn ngủ say của cô, mặt không khỏi lộ ra mỉm cười cưng chiều. Năm đó hai người đang hẹn hò trong phòng tự học không có người, Thái Gia Tuyền cũng sẽ như vậy dựa vào hắn nghỉ ngơi.

"Chuyện gì xảy ra?" - Sau lưng đột nhiên truyền đến thanh âm âm trầm của Hạ Cẩm Hiên, Lâm Phong nhíu nhíu mày, quay đầu lại.

Chỉ thấy Hạ Cẩm Hiên liền đứng một chổ ở trước phía trước cách xe một mét, cặp mắt cùng với mắt ưng giống nhau đang gắt gao nhìn mình chằm chằm người trong ngực nhi. Một người đàn ông anh tuấn —— đây là ấn tượng đầu tiên của Lâm Phong đối với Hạ Cẩm Hiên. Vậy mà toàn thân hắn tản mát ra khí lạnh, làm Lâm Phong trong lòng trầm xuống: hắn đang cố gắng đè nén lửa giận trong lòng, lửa giận này cũng hiển nhiên là vì người trong ngực của mình, chẳng lẽ đúng như Lâm Nhã Khiết nói, hắn là vị hôn phu của cô? Chua xót trong lòng lần nữa đánh tới, Lâm Phong suýt nữa đau lòng chống đỡ không nổi.

"Cô ấy uống nhiều quá, tôi đưa cô ấy về." - Lâm Phong không có nhìn lại hắn, mà là dịu dàng nhìn chăm chú vào Thái Gia Tuyền trong ngực.

Hạ Cẩm Hiên ảo não hít một hơi thật sâu, đi lên trước , không quá thân thiện đem Lâm Phong lấn qua một bên, đưa tay đem Thái Gia Tuyền bế lên. "Cám ơn." - Đơn giản quăng cho Lâm Phong hai chữ, liền sải bước đi lên nhà trọ.

Lâm Phong sửng sốt một chút, cũng không có suy nghĩ nhiều, chỉ là theo bản năng vội vàng bước nhanh đi theo.


Hạ Cẩm Hiên dừng bước lại nhìn hắn, mặc dù không nói gì, nhưng cả tư thái thể hiện muốn đuổi khách.

Lâm Phong nội tâm biệt cực kì khó chịu, lúng túng ho nhẹ một tiếng, nói: "Không có gì, tôi chỉ là lo lắng cô ấy tỉnh lại sẽ nhức đầu."

"Loại chuyện như vậy không cần tới anh quan tâm —— Lâm Phong!" Hạ Cẩm Hiên bình thản nói.

Lâm Phong lấy làm kinh hãi, rất là không hiểu vì sao hắn sẽ nhận biết mình. Khổ sở cười cười: "Vậy làm phiền anh —— Hạ Cẩm Hiên." - Đối mặt Hạ Cẩm Hiên dễ dàng có thể cho nhân tạo thành cảm giác bị áp bức cùng phục tùng, hắn tuy khó miễn có chút chột dạ, nhưng ngoài mặt cũng không chịu yếu thế.

Hạ Cẩm Hiên ý vị sâu xa nhìn chằm chằm Lâm Phong nhìn một hồi lâu, cuối cùng nói cái gì cũng không nói, xoay người vào thanh máy vừa lúc thang máy lầu một dừng.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui