"Cậu đừng như vậy, điều này cũng không thể trách anh ta." bây giờ Liễu Khê nhìn không nổi nữa, Thái Gia Tuyền về được mấy ngày, cũng không có đi làm, cả ngày đều ở nhà. Hạ Cẩm Hiên mỗi ngày đều sẽ đến, cho nên Liễu Khe đi làm đều sẽ bị anh ngăn lại hỏi lung tung này kia. Về sau, anh dứt khoát cái gì cũng không hỏi rồi, gặp phải Liễu Khê xuống lầu tới chỉ là gật đầu một cái, liền tiếp tục trầm mặc.
Lâm Phong cũng đã tới mấy lần, hai người đàn ông đối chọi ngáy xưa gặp lại nhau lần nữa, đã bớt địch ý, nhiều hơn cảm xúc bất đắc dĩ.
"Tại sao anh không tự mình đi lên gặp cô ấy?" hôm nay, rốt cuộc Lâm Phong không nhịn được rồi, hắn thật sự không hiểu hai người có cần gì phải vẫn lúng túng giằng co như vậy.
"Tôi cũng muốn vậy, mà tôi không biết nên nói gì." Hạ Cẩm Hiên rất là thất bại trả lời.
"Vậy thì cái gì đều không cần phải nói, trực tiếp kéo cô ấy ra khỏi phòng là tốt rồi, hiện tại cô ấy ở nhà buồn bực mấy ngày rồi, tiếp tục như vậy sẽ buồn bực đến bệnh đấy!" Lâm Phong có chút bận tâm. "Cái con người bá đạo của anh đi đâu rồi? Thời điểm cùng tôi tranh người yêu quả quyết như vậy. Hiện tại làm sao lại chỉ biết là ở chỗ này giả bộ đáng thương hả? !"
"Anh. . ." Hạ Cẩm Hiên có chút bực mình, nhưng không cách nào phản bác, Lâm Phong nói không có sai, mình bây giờ thật có chút rụt rè vô cùng sợ hãi, lo được lo mất. Anh cảm thấy đau lòng ‘ ta không giết Bá Nhân, Bá Nhân lại bởi vì ta mà chết ’, tình cảm Andre đối với Thái Gia Tuyền mặc dù rất áp chế, nhưng cũng không phải giả, thời khắc mấu chốt thậm chí ra tay quên mình để cho cô ấy an toàn không mất một cọng tóc. Hiện tại anh lấy cái gì đi so với một người chết? Hạ Cẩm Hiên có cảm giác là người thất bại, hơn nữa còn là hoàn toàn thất bại!
"Tôi thật sự không biết tác thành cho hai người là đúng hay sai nữa, tính cách thiếu sót của anh quả thật Thái Gia Tuyền quá hiểu rõ rồi ! Tôi thấy anh là tự tin hơi quá, cảm giác mình phán đoán cùng quyết định nhất định là chính xác, sau đó có thể coi thường ý nguyện của người khác! Anh chừng nào thì có thể chân chính cùng cô ấy đứng ở vị trí ngang hàng, đem chuyện quan trọng nói ra cùng thương lượng với cô ấy, mà không phải tự mình quyết định? !" Lâm Phong càng nói càng giận, dứt khoát nói hết lời trong lòng ra: "Lần trước anh nhận định cô ấy cùng tôi nối lại tình cũ, chuyện ra đi không từ giả cũng không nhắc lại. Liền lấy hiện tại mà nói! Anh tại sao lại cho rặng Tiểu Tuyền đang giận anh? Tại sao anh lại cho rằng cô ấy sẽ chằn anh ở ngoài cửa? Anh đã thử đi gõ cửa sao? ! Mấy ngày nay? Chẳng lẽ anh muốn đợi cô ấy chủ động đi ra tìm anh hay sao? !"
Nghe Lâm Phong giao huấn, trong nháy mắt đó, Hạ Cẩm Hiên rất tức giận, anh giận đến cũng có chút khẽ phát run. Nhưng bình tĩnh mà xem xét, hôm nay Lâm Phong mỗi một câu hắn nói cũng không có phản bác được, vì vậy sau một cái chớp mắt lại có chút cảm giác nghiêm túc.
Quả đấm nắm chặt lại buông ra, như thế lặp lại mấy lần sau, Hạ Cẩm Hiên xoay người chui vào trong xe, cũng không quay đầu lại lái xe rời đi.
Lâm Phong sửng sốt, chẳng lẽ như vậy cũng không thể mắng tỉnh tên đó? Tên đó cư nhiên lựa chọn chạy trốn? ? !
_____________
Trên lầu Thái Gia Tuyền hoàn toàn nhìn thấy một màng ở nơi đó, mặc dù nghe không rõ bọn họ đang nói cái gì, nhưng ở một khắc Hạ Cẩm Hiên xoay người rời đi kia, cô chỉ có thể dằng dặc thở dài, lẩm bẩm: " Tính tình anh ấy chính là như vậy. . ."
"Em biết tính tình anh ta là như vậy, cũng không cần bướng bỉnh nữa chứ. Mọi người đều có khuyết điểm, hai người ở chung một chỗ, không phải là muốn bao dung lẫn nhau sao? Huống chi anh ta đã rất tốt rồi, nếu là không có khuyết điểm nữa quả thật thiên lý bất dung sao! Em liền nghe lời khuyên đi, ngày mai hãy đi làm thôi. Tiếp tục như vậy nữa, không chừng anh ta lại trở bệnh uât ức nữa đấy!" Liễu Khê ở bên cạnh làm ầm ĩ nói.
Thái Gia Tuyền trong bụng cả kinh, theo bản năng hỏi: "Có không?"
"Đương nhiên có thể á! Bệnh uất ức như thế nào? Không phải là loại tại đè nén lâu dài này sao, trong hoàn cảnh đau khổ sẽ bị đẩy ra ngoài sao?" Liễu Khê nhìn cô có chút dao động, vội thêm dầu thêm mỡ nói.
Thái Gia Tuyền nóng nãy "Vậy làm sao bây giờ? . . . Anh ấy sẽ phải đi xem bác sĩ tâm lý ?"
Liễu Khê trừng mắt nhìn trời, "Làm ơn! Cái người này là cố ý thọt người khác mấy đao, sau đó làm cho người ta mình tìm bác sĩ đi! Trị thật tốt liền lưu lại sẹo, không trị hết liền đi đời nhà ma đi?"
"Mình không có nói như vậy. . ." Thái Gia Tuyền có chút khuyến khích chưa đủ lầm bầm, trong lòng lại lo lắng muốn chết, hận không được hiện tại liền xông ra tìm anh.
Ngày mai sẽ đi công ty là được rồi —— Thái Gia Tuyền ở trong lòng âm thầm hạ quyết tâm, cũng may nhờ cô làm cái quyết định này, mới không có bỏ qua Hạ Cẩm Hiên đạo diễn một vỡ kịch.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...