Ra khỏi cửa xưởng, quả nhiên nhìn thấy chiếc xem chạy đường dài màu đen đậu không xa lắm ở bên đường, con người này cố ý dẫn cô đi nên dễ dàng trực tiếp gọi cô ra.
"Tổng giám đốc đại nhân, văn kiện anh cần." Thái Gia Tuyền ngồi lên xe, đưa văn kiện tới tay hắn.
" Thái tiểu thư quả vất vả." Hạ Cẩm Hiên nhận lấy văn kiện, tiện tay ném ra chỗ ngồi phía sau.
Thái Gia Tuyền liếc mắt hỏi: "bậy giờ làm gì?"
"Dẫn em đến nơi này." Hạ Cẩm Hiên cười thần bí, nổ máy xe đi mất.
. . . . . .
Xe trực tiếp lái vào một câu lạc bộ tư nhân, Thái Gia Tuyền tò mò nhìn quanh một hồi , lại đột nhiên thấy được một bóng dáng quen đã lâu.
"Lâm Nhã Khiết! ?" Thái Gia Tuyền tháo dây an toàn ra, cô không kịp chờ xe dừng hẳn mở cửa xe chạy xuống.
Làm Hạ Cẩm Hiên sợ tới mức cả người toát mồ hôi lạnh, ngay lật tức giảm tốc độ đậu xe lại, xuống xe đuổi theo.
" Nhóc con Tuyền, nhìn thấy tớ vui thế à?" Lâm Nhã Khiết nhìn bộ dạng cô vui mừng hớn hở xuyên qua vòm cây xanh chạy về phía mình, có chút buồn cười.
"Thái Gia Tuyền! Em đứng lại!" Hạ Cẩm Hiên giống như sư tử gầm thét từ phía hét vọng tới từ phía sau.
Thái Gia Tuyền nhất thời xìu xuống, giống như bị ngốc bình tĩnh đừng lại âm thầm rut cổ lại, không dám quay đầu nhìn hắn.
"cậu ấy sao thế ? Đột nhiên gào ầm lên?" Lâm Nhã Khiết nghi ngờ quay đầu hỏi bên cạnh Tề Minh.
Tề Minh lưu manh nhíu lông mày, "À, sợ chứ sao."
"Sợ?" Lâm Nhã Khiết càng thêm nghi ngờ, không phải chỉ chạy hai bước sao? Có đến nỗi như vậy không?
Lúc này Hạ Cẩm Hiên đã sải bước đuổi kịp Thái Gia Tuyền, chặn lại hùng hổ kéo cô vào trong ngực, hung hăng nói: "Cô bé chết tiệt này! Muốn chết đúng không? Xe còn chưa dừng lại đã dám nhảy xuống!"
"Là do anh mở khóa xe ra trước mà!" Thái Gia Tuyền uất ức mím môi "Xe cũng đã chạy chậm vậy, sợ cái gì chứ. Em cũng không phải đầu óc phát triển kém."
"Ngộ nhỡ té trật chân thì sao? ! Còn chạy nhanh như vậy, ở đây có vòm cây xanh có đá đó biết không!" Hạ Cẩm Hiên tiếp tục dạy dỗ.
Thái Gia Tuyền không giải thích được nhìn hắn, nhưng cô cũng rất thông minh lập tức hiểu được việc gì lập tức nhìn hắn cười duyên: "Sao rồi? Anh lo lắng em mang thai?"
Hạ Cẩm Hiên há miệng, mặt có chút ửng đỏ, hừ một tiếng, liền quay mặt qua chỗ khác hờn dỗi.
"Yên tâm, không có đâu..., em là bác sĩ, việc này dĩ nhiên em phải biết chứ." Thái Gia Tuyền kéo tay hắn lúc lắc làm nũng."Lại nói tháng này không có ở giai đoạn nguy hiểm mà làm ~"
Lại nói cô tháng này thời kỳ rụng trứng đoạn thời gian đó trùng hợp cũng là thời gian Hạ Cẩm Hiên hợp mỗi ngày đều rất khuya mới về nhà. Thái Gia Tuyền có chút sót xa hắn, liền cự tuyệt cùng hắn vui vẻ, nên không thể có nguy cơ có thai.
Thật ra thì cô cố ý tránh rơi vào giai đoạn nguy hiểm đã kéo dài một tháng này rồi, bởi vì cô đối với Hạ Cẩm Hiên từng có tình một đem bên ngoài khiến trong lòng có vướng mắc, cô thời gian để chữa lành vết thương. Còn nữa quan hệ của hai người một mực tình trạng bí mật, cô cũng không muốn người khác chú ý chính là cô chưa hề chuẩn bị làm con dâu Hạ gia.
"Giai đoạn nguy hiểm?" Hạ Cẩm Hiên có chút nguy hiểm nheo lại mắt, hắn dường như cũng phát hiện rồi, "Em đây là cùng anh tính toán? Không muốn cho sinh con cho anh?" Trong giọng nói hẳn là có chút tức giận.
"Em không có! Hiên, Em lo lắng anh quá mệt mỏi." Thái Gia Tuyền có chút sợ hắn như vậy, giống như khi ở Hamburg cũng vì vài lần cô cự tuyệt hoan ái cùng hắn , hơn nữa lại bị hiểu lần với Lâm Phong, mà họ phát sinh rạn nứt từ từ .
Thấy hắn vẫn có chút hoài nghi, Thái Gia Tuyền vội làm bộ giận dỗi nói: "Lại nói, anh cũng không nói muốn lấy em, em sao phải sinh con cho anh." Cô cũng không phải là kẻ ngu, đã học rất nhiều về khoa tâm lý , cộng thêm tình cảm từng bị trắc trở, cô đối với Hạ Cẩm Hiên thỉnh thoảng không thể nhìn thấu tính tình đã hiểu rõ của hắn càng phải biết cách đối phó.
Giờ phút này cô làm bộ tức giận, trong mắt Hạ Cẩm Hiên nhìn như làm nững. Nghi ngờ của Hạ Cẩm Hiên nhất thời tan thành mây khói, kéo Thái Gia Tuyền sang đi về phía trước, vừa đi vừa nói: "Muốn kết hôn rồi hả ? Không nói sớm, anh biết! Hôm nay trước hết để cho các người gặp mặt, ngày mai sẽ đi cục quản lý nhân khẩu đăng ký."
Thái Gia Tuyền trừng mắt, nũng nịu mắng một câu"Ngông cuồng tự đại!" Nhưng trong nội tâm lại là ngọt ngào, cứ mặc kệ, có lẽ hắn chỉ nói chơi một chút, cho dù ngày mai hắn có thật sự kéo cô đi kết hôn, có lẽ cô cũng sẽ không cự tuyệt.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...