"Tổng giám đốc đại nhân, xưởng trưởng của em nói đem sổ sách này đến cho anhxem . Ông ấy còn nói nhiệm vụ lần này là vượt mức,Tổng giám đốc nhất định sẽ rất vui, nếu như vui vẻ có thể khiến cho bọn em tăng lương đó..., ha ha ha. ’ nhưng anh bây giờ cạn ngân sách đến khi tổng kết liệu có chuyện vui không nhỉ?" Thái Gia Tuyền học theo âm điệu giọng điệu của lão xưởng trưởng kể cho Hạ Cẩm Hiên nghe.
"Anh sẽ rất vui! Trước hết bàn về vụ cỗ máy hôm trước anh và em xem qua, nếu nếu hoàn thành hàng năm có thể kiếm thêm một chút, nhưng cũng chưa thể là gì so với thu vào hàng năm của sản nghiệp. . . . Dĩ nhiên, Nếu trốn thuế làm lâu sẽ kiến được nhiếu hơn dự tính. . ." Hạ Cẩm Hiên mặc dù cười nhưng trong suy nghĩ lại rất nghiêm túc suy nghĩ vấn đề trốn thuế.
"Này, Anh đừng có mà nghĩ đến đi tú đó!" Thái Gia Tuyền gõ cho hắn một cái nói thật
"Anh sao có thể bỏ em lại cho một đám đàn ông nơi này?" Hạ Cẩm Hiên ôm chầm cô, để cho cô bên ngồi trên chân mình, sau đó lại bắt đầu nhìn bản kế hoạch, dĩ nhiên cũng không nhân tiện ngủi mùi hương thơm trong hơi thở nữ nhân của cô.
Thái Gia Tuyền không thoải mái ngọ ngậy hai cái ,Hạ Cẩm Hiên nhíu mày: "Lại câu dẫn anh?"
"Em không có. . ." Thái Gia Tuyền có chút không giải thích được, uất ức cong môi môi lên.
"Vậy thì ngoan ngoãn ngồi yên, anh xem xong bản báo cáo sẽ để em no bụng." Hạ Cẩm Hiên tà tà cười nói.
Sáng sớm ngày thứ hai, Hạ Cẩm Hiên đích thân lái xe chở Thái Gia Tuyền đến tận cửa hãng, lý do là vì tối qua yêu thương cô đòi hỏi quá nhiều, sáng sớm thiếu chút nữa là không thể xuống giường. Bởi trân trong yêu thương, Hạ Cẩm Hiên dứt khoát dậy thật sớm đưa cô đi làm. Đến cửa hãng, Hạ Cẩm Hiên đắc ý nhìn Thái Gia Tuyền bước chân không có lực bước đi, lặng lẽ đứng chờ ngoài cửa.
Vừa đến giờ làm việc, Thái Gia Tuyền gõ cửa phòng làm việc của xưởng trưởng, giao nộp báo cáo do Hạ Cẩm Hiên sửa chữa cho hắn. Lão trưởng xưởng vừa mới nhận báo cáo, điện thoại trên bàn vang lên.
"Dạ? . . . . . . Ái chà, là tổng giám đốc. . . Vâng, vâng. . ., không thành vấn đề, lập tức. . . làm ngay tôi lập tức để cho cô ấy đi. . . Dạ, hẹn gặp lại." Trong điện thoại người đối diện rõ ràng không thể nhìn thấy vẻ mặt của hắn, nhưng lão trưởng xưởng còn khom lưng cúi đầu.
Thái Gia Tuyền ngay khi nghe hắn gọi"Tổng giám đốc" hai chữ này thì cũng đã đầu đầy hắc tuyến, cô dường như có thể đoán ra chuyện tiếp theo.
"Tiểu Thái, Cô chờ tôi một chút." Lão xưởng trưởng cúp điện thoại, mỉm cười nói với cô , còn mình đứng dậy đi đến bàn hồ sơ như lấy cái gì.
Chỉ chốc lát hắn lấy ra một phần văn kiện đưa cho Thái Gia Tuyền, "Đây là văn kiện quan trọng là một danh sách, làm phiền cô một chuyến, đưa cái này đưa đến tổng bộ cho tổng giám đốc. Anh ta nói vừa đúng lần trước tài liệu thiết bị có chút vấn đề muốn hỏi cô."
"À, hiện giờ sao?" Thái Gia Tuyền nhận lấy văn kiện, vi không thể hỏi rõ giựt giựt khóe miệng.
"Phải, hiện giờ, tổng giám đốc cần rất gấp." Xưởng Trưởng nói với vẻ mặt hòa nhã. Lăn lôn thương trường nhiều năm hắn có thể nhận ra Tổng giám đốc đại nhân rất thích cô gái nhỏ này, mỗi lần đưa văn kiện luôn tìm mọi lý do để gặp được cô.
"Báo cáo kia. . ."
"À, cái này cô viết cũng rất tốt rồi, cho dù phải sửa cũng là tôi sửa…ha..ha..đi mau đi."
"À, tôi đi đây." Thái Gia Tuyền ra khỏi phòng làm việc xưởng trưởng, chép miệng, không biết Hạ Cẩm Hiên lại muốn giở trò quỷ gì nữa, hôm qua nói muốn để cô nghỉ ngơi, bị cô từ chối, hôm nay lại dùng biện pháp khác lừa cô ra ngoài không biết muốn lừa gạt gì đây
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...