Nữ Giúp Việc Của Thái Tử Phúc Hắc

Công việc trong nhà xưởng cực kỳ phức tạp, Thái Gia Tuyền cần xắp xếp lại lịch trình công việc và các số liệu kỹ thuật, còn phải báo cáo cho công ty. Nhận chỉ thị của công ty phân về cho các hãng các phân xưởng đầu ngành. Mặc dù là một hãng lớn thế nhưng công việc này lại chỉ có mình cô đảm nhiệm.

"Thương nhân chết tiệt kẹt xỉ! Đây gọi là hình thức bóc lột sức lao động của các nhà tư bản mà!" Thái Gia Tuyền hùng hổ nhìn Hạ Cẩm Hiên kháng nghị. Lúc này cô vừa kết thúc một ngày làm việc mệt mỏi đang ngồi cạnh Hạ Cẩm Hiên trên chiếc xe của anh lái xe chạy đến nơi hơi hẻo lánh, hoàn toàn không biết Hạ Cẩm Hiên dẫn cô đi đâu.

"Hiện mới tại chạy tới oán trách, lúc mới nhận được phân công công việc vì sao không chạy đến tìn anh?" Hạ Cẩm Hiên tức giận nói.

Thật ra thì hắn hôm qua trong lúc tức giận, Mới sai Đỗ Quyên điều cô sang hãng. Chỉ cần Thái Gia Tuyền đến cầu xin hắn, thậm chí chỉ chạy đến oán trách hắn đôi câu, nói không chừng hắn liền mềm lòng, mà nha đầu không có chút đầu óc này cư nhiên cho một điều động công việc bình thường, cứ thế mà vội vàng chạy đến nhận việc !

"Em chỉ là phản ánh suy nghĩ của mình với thượng cấp thôi, ai nói là em oán trách gì chứ? !" Thái Gia Tuyền tỏ ra không giận dữ nữa nói.

"Thượng cấp?" Hạ Cẩm Hiên khẽ hừ một tiếng: "Ngại quá, em vượt cấp rồi !"

Thái Gia Tuyền há miệng, tức giận nhìn hắn chằm chằm, căm hận nhìn bộ mặt khiến nhiều người chết mê chết mệt , Nhưng ngay cả một câu phản bác hắn cũng không nói được, chỉ đành giận dữ ngoảnh mặt đi không nhìn hắn nữa.

. . . . . .


Lái xe vào một khu biệt thự, Thái Gia Tuyền lúc này mới bắt đầu có phản ứng: "Không phải đi ăn cơn sao? Dẫn em tới nơi này làm gì?"

"Đúng vậy, ăn cơm, nhưng mà là em làm cơm!" Hạ Cẩm Hiên trực tiếp lái xe nhà xe của biệt thự, sau đó đi vào cửa chính.

Thái Gia Tuyền phía sau đuổi theo đôi chân dài của hắn, đi theo vào cửa."Làm ơn, hiện vừa trải qua tám giờ làm việc em vừa mệt vừa đói!" Từ khu giao hàng của hãng đến biệt thự này thì cũng đã hơn tám giờ một chút rồi.

Hạ Cẩm Hiên tháo cà vạt ra ném xuống đất, xoay người một tay bắt lấy Thái Gia Tuyền đặt trên cửa, trực tiếp nghiêng người đè lên.

"Ngô" Thái Gia Tuyền bị hắn đột nhiên có ý định xâm chiếm cảm thấy bối rối, vừa định lên tiếng, miệng liền bị chặn lại.

Nụ hôn cuồng nhiệt khiến Thái Gia Tuyền hít thở không thông, não vì thiếu khí nên không thể nghĩ được gì, lúc đầu còn đáp lại hắn, nhưng dần cô cảm thấy mệt mỏi nên chỉ ứng phó, rồi theo hắn xoay chuyển đầu lưỡi.

Hạ Cẩm Hiên cảm giác mình muốn điên lên , đã một năm rồi khi hắn đã tưởng như chết lặng, thì cún con nữ sinh trường y mà hắn theo đuổi lại xuất hiện còn tuyên bố muốn theo đuổi lại hắn. Mặc dù cử chỉ cô có hơi hồ đồ thê nhưng hắn là nam nhân, ham hư vinh, thậm chí so với phụ nữ đôi khi còn nhỏ mọn hơn nữa kìa. Cúng con đã đen lại cho hắn vui vẻ lớn , cho hắn thoảm mãn lớn nhất

"Nếu quay lại em không được hối hận!" Hạ Cẩm Hiên rốt cuộc cũng thả miệng cô ra ôm lấy khuôn mặt cô thì thầm vào tai cô bằng giọng điệu nỉ non.


"Dạ" Thái Gia Tuyền bị hắn hôn đến điên đảo đồng ý lung tung.

"Không cho phép nói một làm hai." Giọng nói có chút đe dọa.

"Dạ" vẫn là đồng ý lung tung.

"Cún con anh cũng nhớ em! Anh mỗi ngày đều nghĩ đến em!" Hạ Cẩm Hiên giọng bắt đầu trở nên mềm mại nói ra những lời nói nhớ nhung của mình.

"Dạ" Phản ứng này của cô có thể nói hiện giờ không thể xác định là cô có thật sự tỉnh táo hay không nữa.

"Em sẽ ở lại đây được không?" Hạ Cẩm Hiên tiếp tục nói.

"Dạ" . . . . . .

"Thay anh quét dọn, nấu cơm"

"Dạ"

"Còn có" Hạ Cẩm Hiên cười nói tà tà "Cho anh ăn no. . ."


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui