Nhớ lúc đó, khi Cận Dịch Khẳng dạy dỗ em trai, cô vẫn còn đang ngồi ở trong phòng khách nhàn rỗi uống canh, tiếng gào khóc một tiếng lại một tiếng truyền vào trong nhà. Cận Dịch Khẳng đánh chán rồi thì đi vào ngồi một lúc, uống xong ngụm trà lại ra ngoài đánh tiếp cho đến khi em trai cậu hô to "Long tỷ em sai rồi! Ai ui! Anh hai đừng đánh nữa! Aiii!".
Cận Dịch Khẳng từ ban công lớn tiếng hỏi vọng vào: "Đã hả giận chưa?"
Long Thất vẫn đang coi TV không thèm để ý gật gật đầu.
Truyện được dịch và edit bởi Bạch Tư Lăng. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Sau đó lại nghe thấy tiếng cậu nói với Cận Thiếu Hạo: "Còn anh thì chưa!"
Lại tiếp tục đánh.
Vì thế mới nói, Cận Dịch Khẳng, cái người này, một khi đã nổi giận thì nhất định muốn mạng người khác mà.
Đó quả là một tuần điên cuồng. Mối quan hệ giữa hai người lúc đó vẫn còn đang trong thời kỳ mới mẻ, chỉ cần hứng lên là làm. Xong việc cậu còn rất có lương tâm giúp cô rán một quả trứng. Long Thất ngồi ở bên cạnh cửa sổ ăn, mặc trên người áo T-shirt của cậu.
Lần kích thích nhất có lẽ là ở bên cạnh hồ bơi ngoài sân sau, lần đó Cận Dịch Khẳng nói với cô: "Làm bạn gái tôi đi."
Cô gác đùi lên bụng cậu: "Không được, vậy thì thành miễn phí mất."
Cậu không nói gì nữa.
Truyện được dịch và edit bởi Bạch Tư Lăng. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Ngày hôm sau, Cận Dịch Khẳng bị mẹ sai đi mua chậu cây ở chợ hoa. Cậu dắt cô theo, dọc đường vẫn luôn tay trong tay nắm chặt. Cô không trang điểm, xỏ bừa một đôi dép lê, tóc búi cao, làn da trắng nõn, ngũ quan hài hoà, cả người đều nhẹ nhàng khoan khoái. Ông chủ của mấy cửa hàng trong chợ ai cũng khen ngợi cô xinh đẹp trước mặt Cận Dịch Khẳng.
Bọn họ nói: "Mắt chọn bạn gái rất chuẩn đấy."
Cho nên hai người mặc dù chỉ mua mấy chậu cây mà thôi nhưng lại được giảm giá rất nhiều, đã giảm rồi còn muốn giảm thêm nữa.
Cậu mua rất nhiều loài hoa mà cô thích, có thứ rất đắt, cũng có thứ rất kén đất trồng. Long Thất nói: "Chỗ tôi ở cũng không có vườn, trồng không được, đừng mua."
Cậu nói: "Chỗ của gia cũng là chỗ của cậu. Muốn tới thì liền tới."
Cận Dịch Khẳng của khi đó chính là cô đói sẽ mang cô đi ăn, cô chán thì mang cô đi chơi, cô muốn tiêu tiền liền cùng cô đi mua sắm, cả ngày đều ở bên cạnh nắm chặt tay Long Thất. Trên đường trở về cậu hỏi: "Tôi đối với cậu có tốt không?"
"Khá tốt."
"Ở bên tôi có cảm giác gì?"
"Thoải mái."
"Vậy làm bạn trai cậu thì thế nào?"
Cô vẫn đang đeo tai nghe, thản nhiên trả lời: "Cậu không thấy thiệt thòi sao?"
"Là sao?"
Long Thất kéo xuống một bên tai nghe: "Sau này cậu sẽ kết hôn với tôi à? Sẽ không. Hai người không thể kết hôn với nhau thì tại sao phải yêu đương?"
……
Cô giơ ra hai ngón tay: "Một là nhu cầu sinh lý, hai là nhu cầu tâm lý."
"Thoải mái về mặt tinh thần Bạch Ngải Đình có thể cho cậu, mà nhu cầu sinh lý tuỳ thời tôi có thể giúp cậu. Vậy hà tất gì phải dành thời gian cả ngày để ở bên dỗ dành nịnh nọt tôi, không mệt sao?"
"Nói yêu đương làm gì chứ? Ba ngày cãi nhau một lần, năm ngày lại đòi chia tay. Dù có yêu nhau sâu đậm đến đâu cũng không thể kết hôn. Tình trạng của chúng ta bây giờ rất tốt. Sạch sẽ không vướng bận, lúc nào muốn cắt đứt liền cắt đứt. Cho dù cậu và Bạch Ngải Đình có diễn trò buồn nôn đến đâu tôi cũng chẳng ghen tuông. Nhưng nếu chúng ta ở bên nhau vậy thì cậu xong đời rồi. Cậu dám nhìn người khác một cái thì tôi cũng dám móc mắt cậu ra lắm. Tinh thần và thể xác đều mệt mỏi, danh tiếng ở trường cũng hỏng, ba mẹ cậu nhất định cảm thấy cậu đang tạo nghiệt, không ai quan tâm đến tâm sinh lý của cậu nữa. Cho nên yêu đương thì có gì hay?"
"Tại sao cậu xác định mọi thứ sẽ phát triển theo chiều hướng đó?" Cậu cau mày hỏi.
"Ai gặp phải tôi đều sẽ phát triển theo hướng đó hết. Cậu thử nhìn Trác Thanh mà xem, chỉ đơn phương thích tôi mà thôi cũng mang tiếng đến vậy, kì lạ hay không?"
Cậu suy nghĩ một hồi cảm thấy cũng có lý, nói: "Được."
Sau đó hai người ở trên xe làm.
Đêm hôm đó, bên ngoài trời mưa xối xả. Có thể là do trời mưa lớn khiến họ càng kích tình, cũng có thể là do Cận Dịch Khẳng cả ngày ở bên khiến Long Thất cảm nhận được điều gì đó, tối đó cô rất có cảm giác, còn chủ động dựa sát vào trán cậu trong không gian chật hẹp. Khi môi hai người cọ sát vào nhau bầu không khí trong xe liền thay đổi. Đó là lần thứ hai hai người hôn môi. Cận Dịch Khẳng nắm chặt eo không cho cô trốn, lưng cô hơi ngả về phía sau, tay chống lên lưng ghế. Mà Cận Dịch Khẳng tựa như nếm được của ngon vật lạ, không có cách nào kiềm chế mà gặm nhấm môi cô.
Sau đó đầu hai người loạng choạng đập vào nhau, cô vươn tay vỗ nhẹ lên cửa kính xe, im lặng ôm lấy cổ cậu. Ngoài cửa kính dính đầy nước mưa, bên trong xe lại rất ướt át, có hai thân ảnh đang quấn quýt lấy nhau.
……
Bia vừa uống vào khiến dạ dày có phản ứng, cảm giác buồn nôn bất ngờ dâng lên. Long Thất ôm lấy bồn rửa tay che miệng. Tiếng nói chuyện và âm nhạc ồn ào truyền vào trong tai khiến cô càng choáng váng hơn. Một nhóm nữ sinh đang ngồi ở bên bể bơi nghịch nước. Ở đình viện, đám nam sinh dẫm đạp lên bãi cỏ làm cho mọi thứ rối tinh rối mù. Tiếng cô run run phát ra từ khe hở ngón tay: "Đừng nói chuyện với chị… đi qua một bên đi…. oẹ"
"Được, Long tỷ." Cận Thiếu Hạo đáp.
"Không….. đợi một chút."
"Dạ?"
Đợi dạ dày dễ chịu hơn một chút Long Thất mới quay qua hỏi: "Có thấy anh trai em đâu không?"
"Ở trên gác mái."
Cô nhấc chân chuẩn bị đi lên thì Cận Thiếu Hạo nói với theo: "Có điều còn mang theo một nữ sinh, bên trong khoá cửa rồi."
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...