Nữ Giám Đốc Lạnh Lùng


Bình thường mẹ sẽ không quan tâm tôi có thức đêm hay không, chỉ là thỉnh thoảng nửa đêm muốn uống nước hay đi vệ sinh, sẽ thoáng liếc xem phòng tôi tắt đèn chưa, bởi vì nguyên nhân mẹ sẽ không tự tiện vào phòng, cho nên tôi tắt đèn thức đêm mẹ cũng không hề hay biết, nhưng thật ra tôi cũng chẳng bao giờ thức quá mười một giờ, trừ phi có chuyện gì quan trọng.

Nhưng tôi biết, hầu như mỗi ngày mẹ đều thức rất khuya, nhất là mấy ngày gần đây công ty Danh Thạc nổ ra sự kiện lớn, mẹ luôn bận bịu đến tận ba bốn giờ mới ngủ, mà sáng ngày mai cứ đúng bảy giờ đã dậy để đến công ty xử lý công việc, bất cứ lúc nào tôi đi ngang qua, đều có thể nghe được tiếc xoạt xoạt của giấy tờ hoặc là âm thanh gọi điện thoại từ trong phòng của mẹ, thế nhưng những cuộc trò chuyện hay báo cáo gần đây đều là những tin tức không vui, bởi vì bản thân là chủ tịch, cần phải bình tĩnh trong mọi tình huống, để làm điểm tựa cho nhân viên bên dưới noi theo, nhưng chỉ cần cúp điện thoại, mẹ sẽ liên tục đập gối phát tiết sự tức giận và bất lực trong lòng.

Đây chính là mẹ của tôi, một người phụ nữ ngốc nghếch nội tâm yếu ớt nhưng luôn phải gắng gượng giả bộ kiên cường.


Ngồi ngẩn người nửa ngày, ngoại trừ khoảng thời gian giả vờ làm bài tập lúc ngồi chờ mẹ nấu cơm ở trong phòng khách, thì tôi chẳng đả động gì đến đống sách vở này, bởi vì thi cử không bao giờ là điều tôi sợ cả, điểm số tháng này rớt xuống dưới top mười cũng không phải là do không chăm chú học tập, mà là trước mấy ngày thi tôi đều thức đêm để nghiên cứu một bộ sản phẩm đồ trang điểm mới, cho nên tinh thần không đủ tốt, đến giờ kiểm tra môn toán lại ngủ gật.

Mọi người đều biết, bảng điểm trong top mười toàn khóa đều không xê xích nhau là mấy, chỉ cần tôi chú tâm làm bài, tự nhiên sẽ dễ dàng trở lại vị trí vốn có của mình.

Dựa vào học lực của mình, tôi hoàn toàn đủ khả năng chen chân vào top năm, nhưng không thích quá phô trương, tôi luôn khống chế bản thân giữ mình ở top bảy, tám hoặc chín, không rơi xuống cũng không tăng lên, vì thế mà mẹ đã đốc thúc tôi không ít lần.

Nguyên nhân làm như vậy chính là vì muốn giảm sự kỳ vọng của mẹ xuống, nếu như tôi thường xuyên đứng ở biên giới top mười, tạo cảm giác như lúc nào cũng có thể rơi xuống, vậy thì khi tôi có thể giữ vững thành tích, mẹ sẽ cực kỳ vui mừng, một điểm tựa nữa là tôi có đủ tự tin rằng lúc nào mình cũng có thể vào top mười, nhưng nếu như tôi thường xuyên lọt vào top năm, thì ngày nào đó tâm trạng không ổn định rơi ra khỏi năm vị trí đầu, chắc chắn mẹ sẽ không vui thậm chí tức giận, mà tôi cũng không thể khẳng định lần tiếp theo mình có thể phát huy hết sức lực, vì dù sao đó cũng là lực học tối đa tôi có thể đạt tới.


Chờ mẹ trở về phòng, tôi bỏ xuống những bình lọ thí nghiệm đang cầm trong tay, nắm lấy quần áo bắt đầu bước vào trong phòng tắm.

Mẹ vẫn giống như mọi khi, đem những đồ vật như nội y, tất chân chưa kịp giặt bỏ vào trên kệ inox trong nhà vệ sinh.

Nhìn chiếc tất chân dính liền quần màu da nửa trong suốt, áo lót ngực viền ren màu trắng cực kỳ gợi cảm, quần lót tơ màu trắng tinh tươm, toàn là những đồ mà hôm nay mẹ mặc trên người, giờ khắc này đang yên lặng nằm ở bên trên giá inox trước mắt, con mắt của tôi bắt đầu nổi lên một cỗ lửa nóng.

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận