Nữ Giám Đốc Bên Cạnh Binh Vương

“Lục Thiên Long, anh đấy, anh đi làm mới nửa tháng nhưng đến muộn mười ba lần rồi!”

Trong văn phòng, Vương Oánh chửi ầm lên vào mặt Lục Thiên Long.

Cô muốn tức điên lên, làm trưởng phòng nhân lực lâu như vậy nhưng đây vẫn là lần đầu tiên đụng phải nhân viên không đáng tin cậy thế này.

Đi làm đến trễ còn chưa tính, tổng cộng mười bốn ngày, đến muộn mười ba lần, năm lần là buổi sáng 9 giờ mới đến, sáu lần là buổi chiều 2 giờ mới đến.

Lần này càng khó chấp nhận hơn, sáu giờ tan, sáu giờ kém mười anh ta mới đến?

“Nhân viên nào cũng như anh thì công ti sớm phá sản là không nói quá đâu!”

Vương Oánh rất cáu, Lục Thiên Long này là lái xe của tập đoàn Phượng Hoàng, giống như năm sáu lái xe khác của công ti, bình thường phụ trách việc đón khách và vận chuyển hàng hóa.

Hôm nay cô tự mình tới đội đột kích kiểm tra kỷ luật công tác, cuối cùng chộp được tên khốn này!

Nếu không phải hiện tại công ty đang đứng trong thời kỳ phát triển, tài xế tạm thời không đủ dùng, không thì hôm nay cô đã đuổi thẳng cổ tên ăn hại này rồi.

Lục Thiên Long mặc áo phông quần jeans đứng trước mặt Vương Oánh, anh cũng rất ấm ức, lúc đấy anh không tới đi làm, chỉ tới lấy đồ, tại sao lại gọi là đến muộn, nhiều nhất cũng chỉ là bỏ bê công việc thôi.

Nhưng anh vốn chẳng để mấy lời phê bình này vào trong lòng, thậm chí ngay cả Vương Oánh nói cái gì anh cũng không nghe rõ, hiện tại toàn bộ tâm tư của anh đều đặt trên người Vương Oánh.

Hai mươi lăm sáu tuổi, khuôn mặt Vương Oánh cũng không tính là xinh đẹp xuất chúng, cùng lắm chỉ được coi là cô nàng xinh đẹp khả ái, nhưng dáng người này, tuyệt đối đỉnh cao.

Trước lồi sau cong, hơn nữa hôm nay cô còn mặc đồ da bó màu đen, bên ngoài khoác sơ mi trắng, ngọn núi cao ngất tưởng chừng có thể lao ra bất cứ lúc nào, tuyệt đối là sóng gió mãnh liệt.


Cô ngồi trước mặt Lục Thiên Long, từ góc độ này, càng thêm chấn động nhân tâm!

“Đẹp quá!” Lục Thiên Long cầm lòng không được mà tán thưởng!

“Anh nói cái gì?” Vương Oánh đầu tiên là sửng sốt, ngay sau đó giận không thể tả! “Lục Thiên Long, anh đang làm gì!”

“Không làm gì mà, chính là tùy tiện nhìn!” Lục Thiên Long không chút nào che dấu nói.

“Nhìn cái gì mà nhìn? Không được nhìn!”

“Không cho nhìn thì đúng là lãng phí!” Lục Thiên Long lẩm bẩm nói: “Hơn nữa nhìn vài lần cũng không bị teo nhỏ lại đâu!”

“Đồ, đồ đồi bại!” Vương Oánh tức đỏ mắt.

Cô được coi là nữ Diêm Vương thiết diện ở công ti, nhân viên nhìn tháy cô cũng không dám thở mạnh, thế mà bây giờ kẻ này còn dám công khai bình luận về dáng người cô!

“Lục Thiên Long, anh bị đuổi việc rồi!”

“Đuổi việc? Không phải chứ? Tôi chỉ nhìn có vài lần thôi mà đã bị đuổi việc rồi à? Có bất công quá không vậy?” Lục Thiên Long cảm thấy mình còn oan hơn cả Đậu Nga.

thế nhưng mắt vẫn nhìn vào người Vương Oánh như cũ, nếu thật sự bị đuổi việc, về sau làm gì còn cơ hội nhìn, giờ phải nhìn cho đã đi thôi.

“Anh đi ra ngoài cho tôi!” Vương Oánh sắp tức điên rồi.

“Đi ra ngoài thì đi ra ngoài! Dù sao cũng nhìn đủ rồi.” Lục Thiên Long huýt sáo nhìn Vương Oánh, cười hì hì xoay người.

Điện thoại Vương Oánh đột nhiên vang lên.

“Chào giám đốc, tôi là Vương Oánh. Dạ, cô phải dùng xe? Hiện tại sao? Được!”

“Lục Thiên Long, anh quay lại đây cho tôi!” Cúp điện thoại xong, Vương Oánh nhìn Lục Thiên Long đang sắp ra khỏi cửa, do dự một chút mới gọi anh ta về.

“Bảo tôi ra ngoài thì tôi phải ra ngoài, giờ bảo tôi về thì tôi phải về. bắt nạt người quá thể đáng thế?” Lục Thiên Long quay đầu lại nói.

Vương Oánh thật muốn xông lên giết tên cà chớn này.

“Lái xe của giám đốc đang nghỉ, giờ giám đốc cần dùng xe mà các lái xe khác đều tan tầm rồi, anh đi!”

“Không đi! tôi đã bị đuổi việc rồi!” Lục Thiên Long trực tiếp lắc đầu.

Vương Oánh hít sâu một hơi, nói: “Tôi rút lại lệnh đuổi việc!”


“Thay đổi xoành xoạch là điều tối kỵ của công ty, cô coi quyết định như trò đùa, không thấy làm mất mặt công ty sao?” Lục Thiên Long nghiêm túc nói.

Vương Oánh thất khiếu bốc khói, rất muốn một đầu đâm qua cùng tên hỗn đản này đồng quy vu tận.

“Phải làm gì thì anh mới chịu đi?”

“Rất đơn giản!” Lục Thiên Long lại liếc nhìn thân thể Vương Oánh, cười hì hì nói: “Nói cho tôi biết, ngực cô to như vậy là tự nhiên hay do phẫu thuật đấy?”

“tôi phải làm thịt anh, đứng lại đồ khốn!”

……

Trước cửa tập đoàn Phượng Hoàng, Tô Lăng Nguyệt đang chờ đến muốn phát điên

“Chị Oánh, sao xe còn chưa tới? Điện thoại gọi cũng không được? Lục Thiên Long? Chị cho tôi số điện thoại của anh ta đi, tôi tự gọi!”

Tô Lăng Nguyệt nôn nóng gọi điện thoại, thế mà lần nào cũng phải nghe câu “thuê bao…”.

Hôm nay cô phải đi gặp khách hàng, người này là đại gia tiền tỉ, nếu có thể bắt được cơ hội hợp tác thì tập đoàn chắc chắn sẽ bay lên một tầm cao mới.

lái xe Vương Oánh sắp xếp còn chưa tới, điện thoại gọi không thông, thời gian đến giờ hẹn chỉ còn mười lăm phút.

Lúc này, phía xa truyền đến tiếng gầm rú, người qua đường giật mình quay lại, cách đó hai mươi mấy mét là chiếc Ferrari ầm ầm chạy tới, dừng lại cách Tô Lăng Nguyệt không xa.

Mấy chục cái nhân viên công tác nhanh chóng xuống xe, mỗi người ôm một bó hồng lớn, một lát liền xếp thành một bức tranh trước mắt Tô Lăng Nguyệt.

Dùng chín vạn chín trăm chín mươi chín đóa hồng bày tỏ tâm ý!

giữa đá,m người, một người đàn ông mặc vest trắng nhẹ nhàng đi ra, cùng Tô Lăng Nguyệt cách hoa hồng tâm xa xa tương vọng.

Anh ta cười một điệu cười tự cho là có mị lực nhất, sau đó chậm rãi quỳ xuống.


“Lăng Nguyệt, gặp được em là may mắn cả đời của anh; được yêu em là niềm hạnh phúc cả đời của anh; không có em là niềm tiếc nuối nhất của anh! Giờ anh muốn nói với em: Lăng Nguyệt, anh yêu em, làm bạn gái anh có được không?”

Toàn bộ phái nữ ở đây đều hét ầm lên.

Được một người đàn ông đẹp trai tỏ tình theo cách lãng mạn như thế này, đừng nói là hoa hồng, ngay cả có dùng hoa cúc thì họ cũng sẽ đồng ý ngay tắp lự.

“Ôi trời ôi, đó là con một của chỉ tịch tập đoàn Hải Long. Trịnh Thiếu Phong!!!”

Có người nhận ra anh ta, lập tức khiến cho một mảnh kinh hô.

Tập đoàn Hải Long ở thành phố Hải Dương đứng đầu tập đoà, tổng tài sản hơn một ngàn trăm triệu, danh xứng với thực cự vô bá.

Trịnh Thiếu Phong lớn lên rất đẹp trai, có nét châu Âu, tuổi trẻ đầy hứa hẹn, hiện tại đã là giám đốc của Tập đoàn Hải Long.

Chung quanh thét chói tai cùng kinh ngạc cảm thán, làm cho nụ cười của Trịnh Thiếu Phong càng thêm tự tin, anh không tin có người phụ nữ nào lại có thể từ chối lời tỏ tìnhlãng mạn thế này, ngay cả nữ thần băng giá Tô Lăng Nguyệt cũng không ngoại lệ.

Lần này, anh đối với Tô Lăng Nguyệt là tình thế bắt buộc.

Thế nhưng vào đúng lúc này, một chiếc Porsche Cayenne xuyên qua đám người gào thét phóng tới, lập tứcnghiền nát chín vạn chín trăm chín mươi chín bông hồng kia, lưu lại một vết bánh xe dài.

Sau đó ngang nhiên phanh kít lại trước mặt Tô Lăng Nguyệt.

Lục Thiên Long từ trên xe bước xuống dưới, chẳng thèm nhìn Trịnh Thiếu Phong đang quỳ mọt bên cũng như đám hồng bị mình đạp hư, vừa lau mồ hôi vừa giải thích: “Xin lỗi giám đốc, ăn cơm xong tôi còn phải đi vệ sinh nên đến muộn, không làm lỡ hẹn của cô chứ?”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui