Nữ Giả Nam Ở Thời Mạt Thế


Ánh mắt của cô là màu hổ phách nhạt, lúc nhìn chằm chằm vào một người nào đó sẽ nói một cách nghiêm túc, sáng lấp lánh phảng phất như có thể bắn ra ánh sao, “Tôi sẽ không ăn không ngồi rồi.

”“Kỳ Dã!” Một cánh tay bỗng nhiên ôm bả vai hắn, người tới mặc áo trắng thể thao, khí chất tràn ngập thanh xuân thiếu niên, cười rộ lên khóe miệng lộ ra hai cái răng hổ nhọn, nếu như đây không phải tận thế, quanh thân hắn đều là hơi thở hotboy, “Anh Đại Phong tìm anh lâu lắm rồi đó.

”Thì ra người đàn ông có vết sẹo tên là Kỳ Dã, quả thật rất hoang dã, giống như sư tử hung mãnh, Kiều Yên nghĩ thầm.

“Đừng nhắc cậu ta với tôi, chính là cậu ta là người đã lừa tôi tới đây, còn có thể không biết tôi đang ở đâu hay sao?” Kỳ Dã dập tắt điếu thuốc, kéo cánh tay thiếu niên ra.

Thiếu niên thuận tay cầm đầu lọc thuốc lá, nhắm một con mắt lại, ném đầu lọc thuốc lá chính xác vào mông một người đàn ông đang mãnh liệt cắm vào, nóng đến mức hắn phải hét to một tiếng.


Đùa giỡn thành công, thiếu niên áo trắng lại vòng cổ Kỳ Dã, “Anh Đại Phong thật đúng là không lừa anh, không phải đội này, là một đội khác mới đúng, nhưng giữa đường bị căn cứ Vô Nhật mai phục, mỹ nhân bị cướp đi, không rõ tung tích.

”Kỳ Dã nhíu nhíu mày, “Mẹ nó cái thứ súc sinh Vô Trung Thích kia, đừng để ông đây bắt được hắn, nếu không tao sẽ đánh hắn tới đoạn tử tuyệt tôn!”“Cary, đưa cậu ta vào đi.

” Kỳ Dã xoay người đi vào trong.

“Ai?” Thiếu niên áo trắng được xưng là Cary xoa đầu, khó hiểu hỏi.


“Con khỉ khô bên cạnh cậu chứ ai.

” Kỳ Dã đi vào cũng không quay đầu nhìn lại.

Cary nhìn Kiều Yên: “…”Bản thân con khỉ khô Kiều Yên: “…”Cary quan sát Kiều Yên từ trên xuống dưới, trên mặt lộ ra nụ cười thân thiện, “Cậu tên khỉ khô à?”Nụ cười của hắn giống như mang theo dòng điện, mặt mày xám xịt của Kiều Yên bị hắn nhìn khiến cô không khỏi xấu hổ.

“Kiều Yên, cảm ơn.

” Giọng cô trong trẻo sâu lắng, giữa một tràng tiếng thét chói tai dâm mỹ, có vẻ vô cùng dễ nghe.

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận