Nữ Giả Nam Ở Thời Mạt Thế


“Đệt con mẹ mi, ông đây tự giải quyết.



Nói xong, Kỳ Dã ngay cả nút cúp máy cũng sắp tìm không thấy, một tay đập công cụ liên lạc xuống sàn nhà.


Đập xong điện thoại di động, cả người Kỳ Dã bốc cháy dữ dội, hắn một cước đá văng cửa phòng tắm, vặn vòi hoa sen, mẹ nó, không có nước!

*

Kiều Yên cúi đầu, cố gắng giảm thiểu cảm giác tồn tại của mình, giống như tùy ý chui vào khu giải trí trong phòng tắm công cộng.



Vào giờ này, trong khu giải trí có rất ít người.


Đèn chính đã tắt, chỉ để lại vài ngọn đèn nhỏ lờ mờ mông lung, cô nhân cơ hội ngồi xổm vào một góc, quả nhiên không ai phát hiện ra cô.


Kiều Yên nghĩ, chỉ cần cô tắm rửa xong ngủ ở đây một đêm, sáng mai mở cửa lại nhân cơ hội sờ ra ngoài, kế hoạch quả thực hoàn mỹ chu đáo không gì sánh bằng.


Cô giơ tay lên nhìn đồng hồ, 11:40.


Lúc này, có thêm hai người đàn ông trung niên đang vội vàng bước vào phòng nghỉ, trong tay cầm súng nước áp lực cao và cây lau nhà.



Kiều Yên ngồi xổm tới hai chân tê dại, đặt mông ngồi bệt xuống đất, kéo rèm cửa sổ trong góc đắp lên người, che đi cơ thể mình càng nhiều càng tốt.


Một người trong đó oán giận ra miệng, “Mới nãy vừa quét dọn xong, giờ còn muốn làm lại một lần nữa, thật không hiểu nổi mà.



Một người khác la ó một tiếng, “Người gọi điện thoại hung dữ quá, chúng ta cũng không thể đắc tội người đó được.

Độc trùng cắn vỡ ống nước điều áp, hơn tám tầng đều bị cắt nước, chúng ta chỉ cần quét dọn vệ sinh là được, tuyệt đối đừng nói thêm lời nào nữa.



Độc trùng trong miệng bọn họ, Kiều Yên từng nhìn thấy ở đầm sói, bề ngoài chúng vừa hung dữ vừa kinh tởm, thứ này có độc, lại không dễ giết chết, dường như chúng là những sinh vật đột biến sau khi bị chiếu xạ, có thể coi đây là sự tồn tại vô cùng đáng sợ trong thời kỳ tận thế.


Từ tầng tám trở đi đều bị cắt nước, Kỳ Dã ở tầng mười một chẳng phải cũng không có nước tắm luôn sao hớ hớ hớ, cô có chút vui sướng khi thấy người khác gặp họa.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận