Nữ Diễn Viên Tuyệt Nhất FULL


8.
Bộ phim đầu tiên trong đời tôi đóng vai nữ chính được quay cùng Tống Hách Nam, điều này làm tôi vui mừng.
Có lẽ do trước đây Hạ Thừa Niên đã hướng dẫn cùng chỉ bảo nên lần quay phim này của tôi diễn ra thuận lợi, không những được đạo diễn khen ngợi mà ngay cả Tống Hách Nam cũng ngạc nhiên cảm thán: “Thích Tuệ, cô tiến bộ quá nhanh!”
Chúng tôi đóng phim cùng nhau đến tháng thứ hai, có mấy cảnh quay trên núi, báo chí đưa tin mấy ngày đó trùng hợp sẽ có mưa sao băng.

Vì vậy một đêm sau khi kết thúc cảnh quay, chúng tôi cùng những diễn viên khác, hoặc vì tò mò, hoặc vì tham gia cho vui, cùng tìm một địa điểm có tầm nhìn đẹp chờ xem mưa sao băng.
Trong lúc chờ, Tống Hách Nam hỏi tôi muốn ước gì, tôi suy nghĩ rồi nói với anh ấy: “Nói ra là không linh.”
Anh cười nhẹ, không hỏi thêm nữa.
Đến khi sao băng xuất hiện, tôi nhắm mắt ước một điều, mong rằng mọi việc sẽ thành hiện thực, tình yêu sẽ được đáp lại, mở mắt ra lại thấy Tống Hách Nam đang nhìn mình.
Gió núi mát rượi không dưng làm lòng bồn chồn khó tả, tôi buột miệng: “Đừng nhìn tôi, nhắm mắt lại ước nguyện.”
Anh ấy bình tĩnh thu hồi tầm mắt: “Tôi không có ước nguyện.”

Nghe vậy, tôi hơi sửng sốt, nghĩ lại thì đúng là vậy.

Anh sinh ra đã có được những thứ mà người khác cố gắng thế nào cũng không có được, sau lại được vạn người chú ý, tựa như thật sự không cần sao băng để thực hiện nguyện vọng gì.
Không hiểu xuất phát từ tâm lý gì, tôi giải thích: “Tôi biết sao băng không thể giúp tôi thực hiện nguyện vọng của mình, tôi cũng không muốn không làm mà hưởng, nhưng tôi muốn gửi gắm chút ít ước mơ.”
Đó có lẽ là khoảng thời gian mà tôi không thể nào quên, mỗi ngày ở cạnh Tống Hách Nam.

Quen nhau lâu rồi, tôi cũng từng có ý nghĩ ảo tưởng, có thể anh cũng có một tia tình cảm thích tôi.
Vì vậy sau khi đóng máy không lâu, trong một lần ăn cơm, tôi bày tỏ với anh tình cảm của mình.

Không phải xúc động bốc đồng, cũng không phải say rượu lỡ lời, chỉ là tôi muốn nói với anh việc mình thích anh, cho dù sau lần hiểu lầm vụ hot search anh còn chúc mừng tôi, nhưng tôi vẫn muốn thực sự thử một lần.
Đáng tiếc kết quả giống nhau, yêu thầm đều vô cớ kết thúc.

Ngay khi tôi nói câu “Anh H không phải Hạ Thừa Niên, mà là anh”, ngón tay cầm ly của anh siết chặt lại, trầm lặng trong vài giây.
Sau này nhớ lại, tôi đoán vài giây đó anh chắc chắn rất khó xử, suy nghĩ nên từ chối tôi thế nào mới tốt.
Một lúc lâu sau, anh mỉm cười, lịch sự hỏi: “Thích Tuệ, có phải tôi đã làm gì khiến cô hiểu lầm không?”
Tôi chưa kịp trả lời thì anh bỗng đứng dậy, đi vòng qua con đường gỗ cổ kính, nắm tay một cô gái đi qua.
Cô ấy tên Lê Mạn, vẻ đẹp khác với những nữ diễn viên ngôi sao, cô ấy đẹp dịu dàng, nụ cười cởi mở, mái tóc dài đen dày óng ả buông xõa sau lưng, mặt không trang điểm, cả người toát lên khí chất thư hương độc đáo.
Cha mẹ cô ấy và gia đình Hạ Thừa Niên là bạn bè nhiều năm, hai người quen nhau từ bé, thanh mai trúc mã, thực sự môn đăng hộ đối.
Phải nói rằng Tống Hách Nam bảo vệ cô ấy rất tốt, mặc dù khi đó lai lịch, thân thế cha mẹ anh đều bị lộ hết ra nhưng cô gái tên Lê Mạn này chưa từng bị nhắc đến một câu.
Lần đầu tiên, tôi cảm thấy mình chật vật như thế.
Nhưng tôi vẫn phải giữ nụ cười khéo kéo, nghe Tống Hách Nam giới thiệu: “Mạn Mạn, đây là bạn anh, Thích Tuệ.

Đây là Lê Mạn.”
Hai người đan tay vào nhau, cách Tống Hách Nam nhìn cô ấy, lời anh ấy giới thiệu chúng tôi, mỗi thứ đều như một thanh gỗ nặng nề nện vào tim tôi.
Vào giây phút đó, tôi biết rõ rằng mối tình từ thời niên thiếu của tôi cuối cùng đã đến hồi kết thúc..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui