Sự não loạn ở khu vực này nhanh chóng thu hút toàn bộ mọi người đến xem.
Dần đà vây quanh chật kín mà nơi này cũng toàn người máu mặt.
Chẳng biết Bạch An Nhi kiếm từ đâu ra một cái khẩu trang đen, dí vào cánh tay của Châu Thư Nhiên, hất cằm ý muốn cô đeo vào.
Cầm chiếc khẩu trang, cô nhanh chóng đeo, tay kia vẫn túm chặt lấy cổ tay Kim Thiền Quân, khí lạnh không mấy giảm.
Đối mặt với hai người phụ nữ lạnh như băng đầy sự áp đảo, lão ta nhìn xung quanh thấy mọi người bắt đầu bàn tán thì hơi lo lắng, Kim Hạ Như có dặn lão đừng đi gây sự lung tung nhưng hình như hôm nay vận lão hơi đen rồi!
Không chờ được nữa, Bạch An Nhi đi đến gần sát Kim Thiền Quân, không nói không rằng co đầu gối lên nhắm thẳng hạ bộ lão mà đá.
Cú đá này người đứng ngoài tái hết mặt mày, Châu Thư Nhiên há hốc mồm kinh ngạc rồi nhìn lão già mặt trắng bệch nằm co ro dưới đất nhịn không được thầm than.
Vẻ mặt Kim Thiền Quân lúc này đúng thật là rất phong phú, lão ta lặn lộn ôm lấy "thằng em" khóc không ra tiếng, rên la gào thét đủ.
Không biết phóng viên từ đâu tự nhiên xuất hiện vài người nhanh chóng chụp ảnh liên tục.
"Thằng già kia! Mới có một cái đã chịu không nổi à? Tao mới xử thằng nhỏ của mày nhưng tốt nhất đừng để tao xử luôn mày! "
Trời ơi! Châu Thư Nhiên muốn ôm lấy cô gái kia quá! Rất ngầu luôn, đánh người đúng chất tàn ác nhà họ Bạch.
Cô cũng đến gần lão, đá đá vài cái vào eo xem đã chết chưa, thấy Kim Thiền Quân rên hừ hừ mới nhếch mép đến cạnh Bạch An Nhi.
Nhìn Châu Thư Nhiên đang đến gần, Bạch An Nhi tự dưng cười thoải mái, vui vẻ chào hỏi
"Chào chị dâu! "
What? Bước chân khựng lại, Châu Thư Nhiên nhìn quanh rồi chỉ tay vào bản thân thì thấy Bạch An Nhi gật gật đầu.
Cô đang tự hỏi cái gì diễn ra vậy? Sao chưa gì cô đã thành chị dâu của cô gái này vậy? Nãy giờ cô có bỏ qua chi tiết nào đâu chứ, ruốt cuộc là nghe nhầm hay nhận nhầm?
"Cô nhận nhầm người rồi, tôi không phải chị dâu cô đâu...!"
"Ồ, chị là người mà anh hai tôi hết sức chăm sóc sao? Ý tôi nói là Bạch Tử Hàn, phải chứ? "
"Ừm...! vậy chắc đúng người nhưng mà...!sai người...!" Châu Thư Nhiên vẻ mặt có chút ngại cuống lên giải thích, cô muốn làm rõ quan hệ giữa mình và Bạch Tử Hàn nhưng làm rõ kiểu gì giờ.
Người ta đã nói thế này rồi cô nhảy xuống sông Hoàng Hà cũng không rửa sạch tội được!
_______ truyện được viết và đăng tải duy nhất trên noveltoon, tải app đọc để ủng hộ tg______
Bạch An Nhi cũng ngớ người không hiểu Châu Thư Nhiên đang nói gì.
Cái gì mà phải rồi lại không phải chứ? Nhưng thôi, đây là gu của anh hai nên dù thế nào cô cũng chấp nhận!
Đột nhiên một nhân viên khách sạn chạy tới thông báo nãy chuông báo cháy bị lỗi nên không có gì đáng lo ngại xảy ra, để đền bù tổn thất cho khách, toàn bộ phòng ở khách sạn này sẽ được miễn phí cho các vị khách đến đây hôm nay trong ba ngày tới.
Mọi người khá vừa ý với cách giải quyết này nên dần dần tản đi vào lại khách sạn, chừa mỗi mình Châu Thư Nhiên và Bạch An Nhi.
Hai người con gái đứng im ở đây cũng không được, nói chuyện cũng không xong nên quyết định cùng nhau đi dạo.
Vừa đi, Bạch An Nhi lại rút một điếu thuốc ra hút, Châu Thư Nhiên bên cạnh cũng xin một điếu hút cùng.
Giữa hai người có sự gắn kết vô hình tuy im lặng, chẳng ai nói gì, chẳng ai hỏi gì, chỉ có im lặng đi bộ một đường dài.
Ở tại phòng Kim Hạ Như
Bà ta đi đi lại lại, liên tục nhìn vào điện thoại như chờ cuộc gọi của ai đó.
Vẻ mặt bà ta lo lắng đến cực độ, bà ta không dám tin số thuốc thử nghiệm đấy lão già kia lại mang ra cho bọn đàn em sử dụng.
Kim Hạ Như lúc này rất gấp rồi, nếu gây sốc thuốc hay xảy ra phản ứng gì thì cảnh sát sẽ sờ đến bọn họ mất.
Đang đi, bỗng nhiên tiếng chuống điện thoại reo lên, bà ta vội vàng nhìn qua dòng số rồi bấm nghe, giọng quát lớn:
"Bị điên à thằng khốn? Tại sao lại mang số thuốc đó ra sử dụng? "
Kim Thiền Quân qua giờ vẫn tức đến phát điên khi bị Bạch An Nhi đá, hắn ta cũng không phải dạng nhún nhường hay chịu nghe lời, gắt lên quát lại:
"Con khốn Bạch An Nhi nó dám làm vậy với tao thì tao sẽ trả thù nó! Tao cần gấp số thuốc mà mày chỉ vứt cho bản thử nghiệm thì tao dùng bằng mắt à? Anh Châu đã nhắn tin cần đến số thuốc đó rồi nên mày nhanh chóng nôn ra bản chính đi "
"Thằng chó khốn nạn! Mày dám tuồn hàng qua tay Châu Thanh Tấn sao? Mày biết tại sao tao không bao giờ đưa cho cái loại mày bản chính không? Bời vì mày ngu! Mày đúng là vết nhơ gia tộc, năm đấy tao không giết chết Kim Hạ Như rồi thay thế chị ta thì mày được hưởng vinh hoa phú quý đến bây giờ sao? Tao cảnh cáo mày từ giờ bớt quản hay làm những việc ngu ngốc gì, còn chọc giận tao sẽ giết mày tiếp theo đấy! "
Nhắc đến vụ giết người năm đó, theo xét nghiệm tử thi và hiện trường vụ án, bên pháp y và cảnh sát đều đưa ra câu trả lời là do tai nạn.
Nhưng ai biết sau bóng tối, Kim Dĩnh và Kim Thiền Quân mới là hung thủ ra tay.
Người giết chết Kim Hạ Như là Kim Dĩnh - chị em sinh đôi, còn người dọn hiện trường sạch sẽ là Kim Thiền Quân.
Họ làm vậy chỉ vì phát hiện ra người chị cả Kim Hạ Như đã hạ sinh đứa con nhà họ Bạch quyền quý kia.
Để leo cao, hai con người ác độc đã lên kế hoạch tráo đổi thân phận nhưng đâu phải cứ tráo là được, họ muốn loại bỏ bước cản nàu để lên một tầng cao mới.
Cho là người có tiếp xúc lâu cũng không thể phân biệt được Kim Dĩnh và Kim Hạ Như, hai người đó rất giống nhau, giống dến mức cử chỉ giọng nói, dáng người không có điểm nào khác.
Với bản tính của Kim Dĩnh thì bắt chước Kim Hạ Như là điều hết sức đơn giản, chẳng phải việc gì khó, đến cả đứa con trai của Kim Hạ Như là Bạch Tử àn còn không phát hiện thì bà ta sao không tiến tiếp chứ?
"Con khốn, mày dọa tao à? Mày tưởng tao sợ con đàn bà như mày chắc? Nghe cho rõ đây, nếu mày mà dám làm gì với tao thì chính tay tao sẽ tố cáo mày ra trước pháp luật! " Kim Thiền Quân nói xong tắt luôn máy, thở hồng hộc chưa có vẻ nguôi giận.
Kim Hạ Như, không...!phải là Kim Dĩnh! Bà ta bị chửi thẳng và đe dọa như vậy tất nhiên đã không giữ được bình tĩnh, lập tức đập vỡ toàn bộ đồ trên bàn trà gần đó, ánh mắt đỏ ngầu như muốn giết người.
Bà ta cầm chiếc điện thoại đã bị bản thân đập vỡ kính từ dưới đất lên, ấn một dòng số
"Đi cảnh cáo Kim Thiền Quân chút.
Bảo ông ta là tao dám giết người một lần không sao thì lần hai cũng sẽ vậy! Thằng khốn đó dám đe dọa tao à? "
Đầu dây bên kia nhận lệnh, lập tức chuẩn bị người.
Kim Dĩnh ngồi vật xuống chiếc ghế giữa đống đổ nát, cười như một người điên dại vậy! Bà ta sao có thể có thằng em trai ngu đến như này chứ? Muốn đấu với bà ta thì chỉ có tự chọn đường chết thôi, trước giờ bà ta làm gì cũng cẩn trọng và nhanh chóng nên vuệc giết người quá đơm giản.
Chẳng qua Kim Thiền Quân còn có tác dụng nên cần giữ lại một thời gian, hết việc bà ta cũng sẽ cho đến gặp Kim Hạ Như luôn một thể!
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...