Ánh ban mai từ đằng đông dâng lên, Bùi
Mạch Ninh lười biếng nằm ở trên giường đệm, phơi nắng mặt trời. Ánh nắng ôn hòa ấm áp chiếu vào toàn thân, nàng thoải mái híp mắt buồn ngủ.
Bọn họ đã ở Cổ bảo này vài ngày, ngay cả phu thê Quỷ đế cũng bởi vì muốn tiếp tục vân du tứ hải nên đã rời đi trước rồi. Trước khi đi, hai người còn hết sức dặn dò Tư Không Thu Trạm, nếu sau này có thời gian thì hãy
đến Quỷ Giới của bọn họ chơi một chuyến.
Một thân ảnh chụp xuống, Bùi Mạch Ninh cảm nhận được lồng ngực quen
thuộc mà ấm áp, động tác của hắn mềm nhẹ, dè dặt cẩn trọng ôm nàng vào
trong phòng.
“Tuy rằng phơi nắng là tốt, nhưng phơi nhiều thì sẽ tạo thành thương tổn, nàng vẫn cứ nên ở trên giường nghỉ ngơi thì hơn.” Ngữ khí bình thản, lại lộ ra sự quan tâm lo lắng.
Bùi Mạch Ninh không nói gì chỉ bĩu môi. Từ khi một người nào đó biết
mình trở thành phụ thân của bé cưng thì khẩn trương hóa thân thành một
vú em thế nhỉ? Không những nói nhiều hơn ngày thường, còn che chở nàng
giống như trân bảo, bắt nàng suốt cả một ngày mười hai canh giờ đề nằm
trên giường, thực khiến nàng có chút không chịu nổi.
“Không sao! Ánh mặt trời lúc hiện tại rất tốt.” Bùi Mạch Ninh
trấn an vỗ vỗ cánh tay của Tư Không Thu Trạm, thuận thế nằm ở trên
giường lớn. Cảm giác mềm mại khiến nàng lại buồn ngủ. Từ lúc mang thai
tới nay, trừ bỏ tối hôm đầu tiên không thoài mái thì còn lại không có
bất cứ triệu chứng khác thường nào. Nhiều nhất chỉ là nàng đặc biệt
thích ngủ, cơ hồ vừa đặt lưng xuống giường là đã ngủ được rồi.
“Chúng ta còn phải chờ ở chỗ này bao lâu nữa? Vẫn nên trở về chỗ có người thân chăm sóc, ta mới yên tâm hơn.” Tư Không Thu Trạm nhíu nhíu mày, những người khác cũng đã rời khỏi đây kha khá rồi, chỉ riêng bọn họ còn ở lại.
“Ta chỉ lo lắng về chuyện của biểu ca thôi!Nhưng mà xem ra, cứ để
yên cho họ là tốt nhất, nhiều người lại tổ sinh ra nhiều chuyện! Chúng
ta tùy thời thì đi thôi.” Bùi Mạch Ninh ách xì một cái, cơn buồn ngủ đã dậy lên. Nàng chủ yếu vẫn lo lắng chuyện giữa Phong Khinh Tuyệt và
tiểu cô nương kia, cho nên mới không vội vã rời đi trước, muốn ở lại
quan sát một phen.
Bất quá, hành động của hai người kia thật quá chậm chạp. Ngẫm lại,
biểu ca đã đến Địa phủ Phương Tây này từ nhiều năm về trước, vậy mà đến
này còn chưa theo đuổi được người ta. Biểu ca thật sự quá trì độn!
Nhìn bộ dáng buồn ngủ của Bùi Mạch Ninh, Tư Không Thu Trạm bất đắc dĩ cười, để nàng nằm yên, chậm rãi chìm sâu vào giấc nồng.
Khi Bùi Mạch Ninh tỉnh lại, hai người liền quyết định rời đi Cổ bảo.
Hành động của Phong Khinh Tuyệt thật sự quá chậm, hay nên nói người ta
căn bản không hiểu tâm ý của hắn nhỉ? Chỉ sợ, cho đến khi hài tử của
nàng được sinh ra, Phong Khinh Tuyệt và cô nương kia cũng chưa cùng nhau ở chung một chỗ được.
Từ Ma Giới Phương Tây trở về, cả Ma tộc đều hoan hô bọn họ. Tất cả ánh mắt sùng kính đều đổ dồn về phía Tư Không Thu Trạm.
Tư Không Thu Trạm cũng không định lưu lại lâu ở Ma giới. Hắn đem mọi
chuyện phân phó cho các trưởng lão, sau đó muốn nhanh chóng trở về kinh
đô để Bùi Mạch Ninh an tâm dưỡng thai. Chuyện nữ nhân, nam nhân bọn họ
không hiểu, Ma tộc đương nhiên cũng không biết, chỉ có thể để cho mẫu
thân của hắn, Liễu Thục Tuyết chiếu cố Bùi Mạch Ninh, hắn mới an tâm.
Không ngờ nhanh như vậy hai người đã trở về kinh đô, nhưng vận mệnh
của hai người không dừng lại như vậy. Chuyện không ngờ tới lại đã tới.
Khi tin vui này được thông báo cho toàn bộ Tư Không gia, ai nấy cũng
thập phần sung sướng vô cùng. Trên khuôn mặt Tư Không Giang đạm mạc tuy
rằng nhìn không ra điều gì, nhưng ánh mắt kia thì tỏ rõ ông cảm thấy vui mừng biết nhường nào.
Liễu Thục Tuyết thì cười toe toét không ngừng, lập tức phân phó hạ
nhân nấu không ít thuốc bổ. Từ nay về sau, Bùi Mạch Ninh bắt đầu mỗi
ngày đều phải uống ba chén thuốc bổ dưỡng thai.
Tin tức Bùi Mạch Ninh cùng Tư Không Thu Trạm trở về Tư Không gia cũng được truyền đến người của Bùi gia trong Dược Vương cốc.
Cơ hồ ngay ngày hôm sau, già trẻ của Bùi gia không ngại chuyện có bị
hoàng thất phát hiện hay không, thiếu chút nữa là khuân toàn bộ Dược
Vương cốc trở về.
Bùi Chính Vũ từ trước tới nay đều coi Bùi Mạch Ninh nữ nhi thân sinh
của mình. Hiện thời lại có thêm một tằng tôn, ông đương nhiên vui mừng
hết sức, thẳng thắn đến ở trong Tư Không gia.
Ngay cả Bùi Mặc Hải vốn bình tình cũng vui mừng nhịn không được mà
nghiên cứu một loạt dược an thai cho Bùi Mạch Ninh, khiến nàng bây giờ
vừa nhìn thấy thuốc bổ là muốn ói.
Ở Tư Không gia mấy tháng, chiếc bụng bằng phẳng của nàng cũng hơi hơi hở ra, cả người cũng thoạt nhìn cũng không còn thanh mảnh, đã mang tư
thái của người mang thai.
Người của hoàng tộc không dám đến Tư Không gia cùng Bùi gia để gây
phiền toái, có lẽ bởi vì biết rõ hai ngọn núi lớn đang ở đây, cố kỵ nên
thu liễm lại không ít.
Nhìn chiếc bụng càng ngày càng lớn, Bùi Mạch Ninh thường thường nhớ
đến Tư Không Thu Nguyệt. Xem ra, vẫn nên sớm một chút đón Tư Không Thu
Nguyệt trở về thì hơn. Chỉ là nhìn bộ dáng cao hứng hiện tại của Liễu
Thục Tuyết, nàng thật không biết có nên nói chuyện của Tư Không Thu
Nguyệt ra hay không?
Một ngày, Bùi Mạch Ninh đang bình yên nằm trên giường nệm, uống nước ô mai, thích thú hưởng thụ thời gian nghỉ ngơi ban trưa.
Đột nhiên, một đạo ánh sáng xanh chớp lóe, một thân ảnh phiêu đãng từ từ xuất hiện.
Hắn đi lặng lẽ đến trước cửa, ánh mắt nhìn về thân ảnh đang nằm trên
chiếc giường mềm mại kia. Vẻ mặt có vẻ có chút nhu hòa, ánh mắt dừng lại trên chiếc bụng hơi nhô lên của nàng, thần sắc trong mắt có chút phức
tạp
Có lẽ do ánh mắt của hắn quá mức ‘Nóng bỏng’, Bùi Mạch Ninh lập tức
cảm giác được nên quay đầu. Vừa nhìn thấy hắn, nàng kinh ngạc nhíu mày.
“Thượng Kiều Tiên Nhân?” Bùi Mạch Ninh nghi hoặc hô lên, đem vậy có một chút giật mình thượng tiên đột nhiên bừng tỉnh phục hồi tinh thần lại.
“Ừ.” Thượng Kiều Tiên Nhân lạnh nhạt gật gật đầu, vẻ mặt hờ
hững. Lúc trước gặp nhau cũng như vậy, làm cho người ta mảy may không
nhìn ra một chút sơ hở.
“Không biết Thượng Kiều Tiên hôm nay đến chỗ chúng ta có chuyện gì?” Bùi Mạch Ninh tuy rằng không Thượng tiên tự cao tự đại, nhưng đối với
Thượng Kiều Tiên đã giúp đỡ hai người bọn họ lần trước, nàng có chút hảo cảm hơn.
“Các ngươi quên rồi sao? Lần trước vị thượng tiên đến đây đã trở
về bẩm báo với Thiên Đế. Gần đây, Quỷ đế cũng đã từng qua Thiên Giới,
đem chuyện ở Phương Tây nói lại, cho nên Thiên đế thập phần muốn gặp vị
Ma Đế mới nhận chức này.” Thượng Kiều Tiên không nhanh không chậm nói
“Muốn chúng ta đến Thiên Giới sao?” Mày lại nhíu lại, nàng tập quán tính vuốt ve bụng, tỉ mỉ suy tư một phen. Có lẽ như vậy cũng tốt,
tiện thể giải quyết luôn tất cả mọi chuyện, miễn cho ba ngày hai bữa lại có thượng tiên tới quấy rầy cuộc sống của bọn họ.
“Một khi đã như vậy, chúng ta sẽ theo ngươi đến Thiên Giới xem sao.”
Bùi Mạch Ninh không thể không qua Thiên Giới, nhưng rất ít khi đi mà
thôi. Tuy rằng Thiên Giới uy nghiêm, nhưng cũng không đến nỗi sẽ xảy ra
chuyện gì. Có chuyện của Quỷ Đế, Tư Không Thu Trạm còn chưa đến mức phải ra tay đánh nhau.
Thượng Kiều Tiên Nhân mỉm cười gật đầu nói: “Các ngươi không cần
phải lo lắng, Thiên đế đều không phải không phân rõ phải trái người,
chuyến đi này, tuyệt đối không có việc gì.” Ngữ khí lạnh nhạt, lại như là đang bảo đảm cái gì đó, không hiểu sao người nghe lại cảm thấy an tâm hơn.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...